Đây là câu chuyện về những đứa trẻ luôn mơ về 1 chuyến du hành vào lòng dải ngân hà, lướt qua những vì sao và các vùng đất kì bí. Một đoàn tàu nhỏ, ngày qua ngày, mang theo niềm vui sướng tò mò lẫn trong phấn khích của các cô cậu, len mình vào dòng tinh tú lấp lánh, dạo qua những cách đồng, những nhà ga huyền bí vốn luôn đc bao phủ bởi sắc trời lung linh mờ ảo, khám phá những vùng đất hoang sơ, thanh khiết nhất, và vẫn ko ngừng tiến tới, hướng về 1 vùng đất xa xôi bất tận.
…
Fantasy Railroad in the Stars — Chuyến tàu qua các vì sao
Đây là câu chuyện về những đứa trẻ luôn mơ về 1 chuyến du hành vào lòng dải ngân hà, lướt qua những vì sao và các vùng đất kì bí. Một đoàn tàu nhỏ, ngày qua ngày, mang theo niềm vui sướng tò mò lẫn trong phấn khích của các cô cậu, len mình vào dòng tinh tú lấp lánh, dạo qua những cách đồng, những nhà ga huyền bí vốn luôn đc bao phủ bởi sắc trời lung linh mờ ảo, khám phá những vùng đất hoang sơ, thanh khiết nhất, và vẫn ko ngừng tiến tới, hướng về 1 vùng đất xa xôi bất tận.
Khi mọi kì quan trên địa cầu cũng dần trở nên wen thuộc, nhân loại hướng nhu cầu và trí tưởng tượng vô tận của mình về những thế giới khác, những vì sao khác, và cả những thiên hà mênh mông khác. Đã ko còn những mối bận tâm về vật chất, những âu lo toan tính thường nhật, con người mơ về những chốn thiên đường tuyệt đỉnh, khao khát vươn đến những tầm cao xa xôi rộng lớn nhất. Du hành đến các vì tinh tú là tham vọng hàng đầu của nhân loại, họ mơ về việc chế tạo ra những siêu phi thuyền (SSS – Super Space Ship – đoán thế 😀 ), những tàu ko gian tối tân hiện đại, hay thậm chí là những đoàn tàu thần kỳ vượt thời gian, để có thể đưa họ đến mọi vùng đất bí ẩn huyền diệu đó.
01. Handy Railroad of Fall — Sắc thu bên đường
“Hãy nhìn những đóa hoa long đởm đang nở kìa, mùa thu đến rồi !”. Campanella la lên và chỉ tay ra ngoài cửa sổ. Cảnh vật bên thân tàu trông thật ngoạn mục, giữa cánh đồng cỏ dọc đường ray họ thấy hàng loạt những bông hoa vốn mọc lên từ đá mặt trăng đua nhau nở rộ một màu tím biếc. Giovanni thì phấn khích : “Tớ sẽ nhảy ra ngoài và hái về 1 ít cho cậu nhé ?”. “Ôi trễ rồi, chúng đã ở xa lắm rồi”. Campanella thở dài, những đóa hoa lung linh lấp lánh trượt dần về đuôi tàu, và đoàn tàu vẫn tiếp tục lăn bánh…
Từng nụ hoa long đởm cánh tím cuống vàng vươn lên cao rồi rạp mình theo chiều gió. Phía trước đường tàu, lấp lánh một dải sáng vô tận lúc mập mờ, khi rạng rỡ. Tất cả trôi ngang trước tầm mắt đẹp như 1 giấc mơ, 1 giấc mơ vẫn đang còn tiếp diễn…
02. Northen Cross – Thập Tự Phương Bắc
Cả toa tàu đột nhiên sáng rực. Bọn trẻ nhìn ra cửa sổ, bên ngoài là Dòng chảy Ngân Hà,dưới làn nước trong suốt đang lặng lẽ xuôi dòng, cả lòng sông trông như được trang hoàng rực rỡ với những hạt kim cương, những giọt sương đêm lấp lánh và tất cả những gì nguy nga lộng lẫy nhất. Giữa dòng nổi lên một đảo vành được bao phủ bởi một vầng hào quang mập mờ huyền ảo . “Woa, Xem cây thánh giá đằng kia rực rỡ chưa kìa, đó hẳn phải là một biểu tượng của đức chúa trời.” Giovanni nói trong ngạc nhiên. “Đúng rồi, và tớ cá là bất kì ai đến dưới chân thánh giá đó cũng sẽ đc ban cho 1 điều ước đấy !” Cô bé hồ hởi.
Phía trên đỉnh đồi của hòn đảo, đứng sừng sững một Thập tự bạch đài. Chói lòa và rực rỡ, lặng lẽ và vĩnh cửu, thập tự đài đc bao quang bởi những ánh hào quang chói lòa, đứng uy nghi vững chắc như thể đc sinh ra từ những đám mây giá lạnh của vùng cực Bắc dải Ngân hà.
03.The road which continuing — Chuyến du hành tiếp diễn
Đoàn tàu tiếp tục lăn bánh qua một cánh đồng mênh mông rực sáng sao trời. Khung cảnh không như một vùng không gian rộng lớn trống rỗng, mà tràn ngập vô số những hình ảnh wen thuộc : chim chóc, cỏ cây, ao hồ, hoa lá cùng những bảng báo hiệu. Mặt hồ trong suốt đến mức ko thể nhìn được sóng nước nữa mà chỉ có thể trông thấy các đàn cá đang bơi lượn bên dưới. Hằng hà sa số các loài sinh, thực vật có mặt nơi đây thậm chí gần như đủ mọi thành phần cho ai đó muốn vẽ một cái bản đồ về thế giới này.
“Cảnh vật ở đây sao mà quen thuộc quá, ko lẽ chúng ta đã trở về nhà rồi sao ? ”. Campanella nói trong lúc hướng ánh mắt về phía những chú chim cũng đang nhìn theo đoàn tàu chạy ngang qua. Nhưng rồi một dấu hiệu lạ đã giúp cô bé nhận ra rằng cô đang ko hề ở trên hành tinh xanh – Đó là khi ngước nhìn lên bầu trời đêm lấp lánh, cô bé ko tìm thấy một hình ảnh còn wen thuộc hơn – Ánh Nguyệt Cầu…
04.Travelling of stars round — Cung đường dưới những vì sao
“Tuyệt quá. Nhìn kìa, có phải cả bờ sông đang đc thắp sáng bởi ánh trăng ko nhỉ ?” Campanella quay mặt sang và nhìn thấy những cánh đồng cỏ mênh mông màu bạc đang phấp phới bên đường. “Ko fải đâu, ở đây ko có mặt trăng, chúng đang tự phát sáng đấy vì chúng ta đang ở trong Ngân hà mà.” Rồi bỗng Giovanni cảm thấy vui sướng cực kỳ, cậu huýt sáo bài ― Cung đường dưới những vì sao, nhịp chân xuống sàn tàu và nhoài cả người ra khỏi cửa sổ để thưởng thức khung cảnh của Dòng chảy ngân hà . Ban đầu cậu chẳng nhìn thấy gì cả, nhưng rồi dần dần cậu nhận ra lòng sông còn suốt hơn cả pha lê, và những tinh thể Hydro tím biếc lặng lẽ nổi lên liên tục từ đáy sông hòa vào những gợn sóng lăn tăn mang ánh cầu vồng lấp lánh.
Đoàn tàu lăn bánh dọc qua những ngọn tháp ven đường sáng rực ánh lân quang. Các thảm hoa dại đung đưa nghiêng mình trong gió, thả vào không trung vô số những nhụy hoa lóng lánh muôn màu. Mặt nước trong suốt phản chiếu hình bóng 1 đàn hạc trắng đang kéo nhau về tổ sau cả một ngày trời bay lượn mệt nhoài.
05. Southern Cross — Thập tự phương Nam
Lát sau, khi đang xuôi dòng theo dải Ngân hà, họ nhìn thấy một Đài thánh giá khác, đứng sừng sững như một gốc đại thụ khổng lồ, xanh biếc pha lẫn ánh cam cùng vô số các màu sắc khác. Và phía sau thánh giá, những đám mây trắng quây quanh tỏa sáng như một vầng hào quang hùng vĩ . Một luồng không khí thiêng liêng thần thánh tràn vào thân tàu. Mọi người bắt đầu đứng nghiêm người cầu nguyện như những gì họ đã làm ở Đài thập tự phương Bắc.
Khung cửa sổ tiến gần đến trước mặt Đài thập tự và bỗng nhiên cả toa tàu bị bao trùm bởi ánh sáng chói lòa, đến mức mọi người trong toa thậm chí ko thể nhìn thấy nhau. Họ chỉ có thể thấy những tảng mây trắng xoay vòng chậm rãi quanh thánh giá, tỏa sáng rực rỡ như 1 vì tinh tú.
06. Beach of going on a journey — Hoàng hôn bên bờ biển
Nhiều giờ trôi qua, đoàn tàu vẫn tiếp tục ko ngừng lăn bánh qua những vùng đất mới, nhưng dường như sự sống trên những thế giới này chỉ thực sự hoạt động về đêm. Vào ban ngày, cảnh vật trông hết sức khác thường, Dòng chảy Ngân hà bị che phủ bởi những đám mây mù dày đặc đã ko còn phản chiếu bóng hình những đàn hạc trắng, những đóa hoa thì xếp cánh thu mình trong ánh nắng. Mọi sinh vật, cỏ cây và các vì tinh tú dường như đang chìm vào giấc ngủ, giấc ngủ dài 12 tiếng đồng hồ.
Nhưng rồi khoảnh khắc tuyệt vời nhất trong ngày cũng đã đến, Mặt trời lặn dần trong buổi hoàng hôn, báo hiệu sự trở lại của vô vàn những khung cảnh lung linh đầy màu sắc của buổi đêm huyền diệu. Ánh hoàng hôn rực rỡ mang một cảm giác lâng lâng nhẹ nhàng xuyên suốt qua tâm hồn mọi người, nhưng ở Campanella vẫn thoáng qua 1 chút nét buồn. “Ơ…có chuyện gì thế Campanella ?” “Hãy nhìn Mặt trời kìa, tớ chưa bao giờ thấy nó tỏa sáng như thế kể từ đầu chuyến đi, hẳn là chúng ta sắp về đến nhà rồi”.
07. Fire of Scorpion — Hào quang Thiên Yết
“Woa, nhìn kìa Campanella! Những cái tháp tam giác lân quang đó tạo thành hình dáng của 1 con bọ cạp kìa”. Giovanni hét lên đầy phấn khích. Phía bên kia của quần lửa khổng lồ, ba ngọn tháp quây thành hình ảnh những chiếc càng và phía còn lại là 5 ngọn tháp khác tạo nên cái đuôi vòng uốn cong lên trước (khiếp 😐 ). Và ngay chính giữa, 1 vầng lửa khổng lồ tuyệt đẹp đang lặng lẽ cháy bừng và rực rỡ hơn bao giờ hết.
“Ko thể tin được. Thật là lộng lẫy! “. “Đúng vậy, hãy xem vầng lửa khủng khiếp đó kìa, tớ lo rằng nó có thể thiêu rụi cả vũ trụ này đấy! ”. Thiên Yết, chòm sao hùng vĩ nhất trong không gian quanh Mặt trời, đang đứng sừng sững trước mắt bọn trẻ, chúng chưa bao giờ nhìn thấy thứ gì kỳ vĩ đến như thế. Tất cả mọi người trong toa tàu, thậm chí cả bác lái tàu, đều đứng sững người trước uy lực kinh hoàng của ánh hào quang Thiên Yết.
08. Destination : The Blue Planet — Dừng chân nơi đất mẹ
Cô bé ngồi dậy và bước đến bên khung cửa. Phía sau đoàn tàu là một biểu tượng thu nhỏ của vũ trụ bao la, một tác phẩm nghệ thuật với vô số các vì sao và màu sắc. “Đúng vậy, và chúng ta vừa đi xuyên qua nó, những thế giới kỳ diệu”. Rồi cả 2 đứa trẻ cùng nhìn về phía trước, 1 hành tinh xanh quen thuộc đang ẩn hiện sau làn sương mờ ảo. “Tớ sẽ ko bao giờ wên chuyến đi tuyệt vời này”. Campanella thì thầm, “Mình cũng vậy”, Giovanni đồng tình. Hành tinh xanh mỗi lúc một to dần, và đoàn tàu vẫn tiếp tục lăn bánh…