Sao không chạy xuyên mưa?

Tôi nhìn thấy cô bé khi em đang đi mua hàng cùng mẹ ở siêu thị. Cô bé khoảng 6 tuổi, rất xinh và có mái tóc màu đỏ với khuôn mặt lấm chấm tàn nhang. Ngoài trời bất ngờ đổ mưa như trút nước. Kiểu mưa xối xả như thể dội ra từ những cái ống máng khổng lồ, vội vã nhào xuống mặt đất đến nỗi những đường ống cống còn không thoát nước kịp. Tất cả chúng tôi đành đứng lại bên dưới mái hiên hoặc bên trong siêu thị… …

Continue reading “Sao không chạy xuyên mưa?”

Một đồng xu

Có hai bạn trẻ, một người Anh và một người Do Thái cùng đi xin việc làm. Một đồng xu của ai đó đánh rơi trên mặt đất. Anh bạn trẻ người xứ sương mù đi ngang qua trông thấy nhưng phớt lờ, còn anh bạn trẻ người Do Thái thì cúi xuống nhặt, nét mặt tỏ vẻ hân hoan… …

Continue reading “Một đồng xu”

Nhỏ nhất… Lớn nhất…

Tương truyền vào thế kỷ XIV, một nghệ nhân tranh kính nổi tiếng của Ý được mời sang Pháp làm một bức tranh lớn trên một trong những cửa sổ của tòa gìáo đường Chartres (Pháp). Tòa giáo đường này vốn nổi tiếng với những bức tranh kính được thực hiện vào thế kỷ XII-XIII, thời hoàng kim của bộ môn nghệ thuật trang trí này tại châu Âu… …

Continue reading “Nhỏ nhất… Lớn nhất…”

Giờ bình yên

Một ngày có một giờ ta gọi là giờ bình yên. Giờ mà quanh ta, nhịp sống vẫn diễn ra rộn rã nhưng trong lòng đã mất chỗ cho cuộc bon chen. Giờ mà bên tai vẫn còn âm ỉ không ngừng tiếng guồng quay công việc nhưng trái tim đã bắt đầu khao khát những nhỏ bé, giản đơn… …

Continue reading “Giờ bình yên”

Cho ngày hôm nay

Có hai ngày trong tuần chúng ta không nên lo lắng.

Một ngày là ngày hôm qua, với những sai lầm, những âu lo, những tội lỗi, những thiếu sót ngớ ngẩn, sự nhức nhối và những nỗi đau. Ngày hôm qua đã đi qua. Mọi tiền bạc trên đời này cũng không thể đem ngày hôm qua quay trở lại. Chúng ta không thể hủy bỏ một hành động mà chúng ta đã làm cũng như không thể nào xóa đi một ngôn từ mà chúng ta đã thốt ra. Ngày hôm qua cũng đã đi xa rồi.

Còn một ngày nữa mà chúng ta cũng không nên lo lắng, đó là ngày mai với những kẻ thù quá quắt, gánh nặng cuộc sống, những hứa hẹn tràn trề hi vọng mà việc thực hiện thì tồi tệ. Mặt trời của ngày mai sẽ mọc lên hoặc là chói lọi hoặc là khuất sau một đám mây, nhưng dù gì thì nó vẫn sẽ mọc lên. Và ngay trước khi nó mọc lên vào ngày mai chúng ta vẫn chẳng có mối đe dọa nào, bởi lẽ nó vẫn chưa được sinh ra cơ mà.

Vì vậy, chỉ còn một ngày duy nhất – ngày hôm nay – Bất cứ ai đều phải đấu tranh để sống dù chỉ một ngày. Thật ra chẳng phải những gì trải qua ngày hôm nay khiến chúng ta lo lắng, mà đó chính là sự hối tiếc về những gì đã xảy ra ngày hôm qua và những lo sợ về những gì ngày mai có thể đem đến… …

Continue reading “Cho ngày hôm nay”