Bánh mì và Hoa hồng

Thời gian vụt trôi như bóng câu lướt qua cửa. Nhanh đến mức khi ta giật mình ngoái đầu nhìn lại, thời gian đã là một quá khứ dần xa. Chỉ tích tắc. Chỉ thoáng giây. Chỉ bất chợt mà bâng khuâng, nuối tiếc, mong mỏi… đến kì lạ.

Đâu đó trên đường đời, đôi khi ta lắng nghe cuộc sống. Một người than thở về cuộc sống ở trọ đắt đỏ? Ai đó lại cau mày vì chuyện vợ con bìu ríu? Một ai khác lại lắc đầu vì kế sinh nhai… Họ thiếu vật chất. Chúng ta cũng vậy. Ồ tất nhiên! Chuyện bánh mì cần cho tất cả, ko loại trừ thời gian, già, trẻ hay sang, hèn… Đó là nguồn lực thực tế cho sự tồn tại của thế gian. Như một nhu cầu tất yếu, bánh mì đáp ứng mọi lí do sinh tồn. Vì thế, bánh mì chính là động lực để con người vươn tới để chiếm lĩnh và sử dụng. Đó là cái có thể nhìn thấy, sờ thấy, nắm giữ được khi chúng ta đang phấn đấu hàng ngày, hàng giờ cho nó. Cuộc sống này cũng vì thế trở nên no đủ hơn, phong phú hơn và yên ấm hơn… …

Continue reading “Bánh mì và Hoa hồng”

Anh yêu em như ly cafe buổi sớm…

Nếu có ai đó tỏ tình với 1 cô gái như vậy, thì anh ta sẽ nhận được phản ứng như thế nào? 1 nụ cười ngạc nhiên, 1 ánh nhìn đầy dấu hỏi, hay đơn giản cô gái sẽ cười xoà và coi đó là 1 câu bông đùa có vẻ lạ. Nhưng với những người cần đến bốn ly cafe mỗi ngày thì đó thực sự là câu nói nghiêm túc… …

Continue reading “Anh yêu em như ly cafe buổi sớm…”

Hai con chó

Tối nào, cậu bé cũng vào phòng ông, ngồi tựa cằm lên đầu gối ông và hỏi đủ các câu trên trời dưới bể như bất kỳ 1 đứa bé nào. Nhưng 1 hôm, cậu bé vào phòng ông với vẻ mặt còn vương nét bực bội giận hờn.

Ông cậu bé liền bảo:

– Cháu cứ ngồi xuống và kể cho ông nghe chuyện gì xảy ra suốt ngày hôm nay… …

Continue reading “Hai con chó”

Cổ tích cánh diều

Từ những ngày tôi vừa hiểu chuyện, tôi đã thấy mình nằm trên giường. Luôn là như thế. Mẹ tôi, cha tôi, và mọi người, tất cả đều bảo rằng tôi luôn phải nghỉ ngơi, phải giữ gìn sức khỏe, phải chăm chỉ uống thuốc, và nhớ là đừng đi đâu ra ngoài. Vì tôi bệnh.

Vậy là, tôi chẳng khi nào được nhìn thấy gì ngoài căn phòng của mình. 1 căn phòng màu trắng, tất cả đều trong phòng đều trắng. Mà tôi thì ghét màu trắng lắm.

Tôi hay ngồi bên cửa sổ và nhìn lên bầu trời cao. Tôi chẳng biết trên ấy có gì ngoài những áng mây lững lờ kia. Nhưng, giá mà tôi được là 1 trong những áng mây kia, có lẽ tôi sẽ rất hạnh phúc… …

Continue reading “Cổ tích cánh diều”

Điều tôi muốn biết

Tôi ko quan tâm bạn mưu sinh thế nào mà chỉ muốn biết bạn khao khát điều gì và có dám mơ ước đạt được điều mình đang khao khát ko…

Tôi ko quan tâm bạn bao nhiêu tuổi mà chỉ muốn biết bạn có dám như 1 kẻ ngốc liều mình vì tình yêu, vì những ước mơ và vì 1 chuyến phiêu lưu để được tồn tại trong cuộc đời này ko…

Tôi ko cần biết điều gì mới phù hợp với ước mơ của bạn mà chỉ muốn biết bạn đã dám đối mặt với nỗi đau bị cuộc đời dối trá hay lại khép chặt lòng mình vì e sợ lại 1 nỗi đau khác… …

Continue reading “Điều tôi muốn biết”

Hãy buộc 1 dải ruy băng vàng lên cây sồi già

Nước Mỹ. năm 1972. Tại 1 tỉnh vùng núi xa xôi, trong 1 thị trấn nhỏ vô danh có 1 chàng trai bị kết án tù. Cảnh sát đã chứng minh được rằng anh phạm tội và 3 năm là 1 thời gian vừa đủ để anh sửa chữa lại mọi chuyện. Nhưng Mary – người vợ sắp cưới của chàng trai thi ko thể tin điều đó. Ngày mở phiên toà, mặc cho chàng trai ko ngừng quay về phía sau tìm kiếm thì cô vẫn vắng mặt… …

Continue reading “Hãy buộc 1 dải ruy băng vàng lên cây sồi già”

Cây phiền muộn

Người thợ mộc mà tôi thuê để giúp tu sửa lại căn nhà cũ nát, chấm dứt 1 ngày làm việc đầu tiên với ko ít phiền muộn và bực dọc. Đầu tiên là cái mái ngói nhà đã khiến anh ta loay hoay mất cả giờ đồng hồ, sau đó đến trò "đình công" của cái máy cưa và chiếc xe tải cũ kỹ. Khi tôi lái xe đưa anh ta về nhà, anh ngồi im như thóc, chẳng buồn cười nói suốt cả chặng đường. Đến nơi, anh mời tôi ghé thăm gia đình anh… …

Continue reading “Cây phiền muộn”

Bí mật của sự lạc quan

Nhiều bạn vẫn thắc mắc: có lúc mình nhìn cuộc sống bằng lăng kính màu hồng, lúc khác mình lại thấy nó cực kỳ chán chường và u ám, thế phải làm sao để lúc nào cũng lạc quan yêu đời?

Xin thưa, nếu bạn vào mạng gõ vào trang tìm kiếm trực tuyến từ OPTIMIST (tiếng Anh có nghĩa là lạc quan) thì ở đấy bạn có thể chia sẻ những mẩu chuyện rất đáng yêu: Khi nào thì tôi cười? Điều tuyệt diệu nhất mà tôi từng nhận được là gì? Hôm nay tôi đã làm việc tốt nào chưa?… Đọc, chia sẻ và bạn sẽ thấy cuộc đời vẫn còn có rất nhiều điều kỳ diệu quanh ta để mà… yêu đời lắm… …

Continue reading “Bí mật của sự lạc quan”