Bánh mì và Hoa hồng

Thời gian vụt trôi như bóng câu lướt qua cửa. Nhanh đến mức khi ta giật mình ngoái đầu nhìn lại, thời gian đã là một quá khứ dần xa. Chỉ tích tắc. Chỉ thoáng giây. Chỉ bất chợt mà bâng khuâng, nuối tiếc, mong mỏi… đến kì lạ.

Đâu đó trên đường đời, đôi khi ta lắng nghe cuộc sống. Một người than thở về cuộc sống ở trọ đắt đỏ? Ai đó lại cau mày vì chuyện vợ con bìu ríu? Một ai khác lại lắc đầu vì kế sinh nhai… Họ thiếu vật chất. Chúng ta cũng vậy. Ồ tất nhiên! Chuyện bánh mì cần cho tất cả, ko loại trừ thời gian, già, trẻ hay sang, hèn… Đó là nguồn lực thực tế cho sự tồn tại của thế gian. Như một nhu cầu tất yếu, bánh mì đáp ứng mọi lí do sinh tồn. Vì thế, bánh mì chính là động lực để con người vươn tới để chiếm lĩnh và sử dụng. Đó là cái có thể nhìn thấy, sờ thấy, nắm giữ được khi chúng ta đang phấn đấu hàng ngày, hàng giờ cho nó. Cuộc sống này cũng vì thế trở nên no đủ hơn, phong phú hơn và yên ấm hơn… …

Thời gian vụt trôi như bóng câu lướt qua cửa. Nhanh đến mức khi ta giật mình ngoái đầu nhìn lại, thời gian đã là 1 quá khứ dần xa. Chỉ tích tắc. Chỉ thoáng giây. Chỉ bất chợt mà bâng khuâng, nuối tiếc, mong mỏi… đến kì lạ.

Đâu đó trên đường đời, đôi khi ta lắng nghe cuộc sống. 1 người than thở về cuộc sống ở trọ đắt đỏ? Ai đó lại cau mày vì chuyện vợ con bìu ríu? 1 ai khác lại lắc đầu vì kế sinh nhai… Họ thiếu vật chất. Chúng ta cũng vậy. Ồ tất nhiên! Chuyện bánh mì cần cho tất cả, ko loại trừ thời gian, già, trẻ hay sang, hèn… Đó là nguồn lực thực tế cho sự tồn tại của thế gian. Như 1 nhu cầu tất yếu, bánh mì đáp ứng mọi lí do sinh tồn. Vì thế, bánh mì chính là động lực để con người vươn tới để chiếm lĩnh và sử dụng. Đó là cái có thể nhìn thấy, sờ thấy, nắm giữ được khi chúng ta đang phấn đấu hàng ngày, hàng giờ cho nó. Cuộc sống này cũng vì thế trở nên no đủ hơn, phong phú hơn và yên ấm hơn.

Nhưng liệu bánh mì có phải là tất cả cho cuộc sống con người? Ai đó thích hoa hồng ? Bạn thích, tôi thích và có lẽ tất cả chúng ta đền thích. hoa hồng làm cho mọi thứ vật chất khô khan kia trở nên có hồn. hoa hồng ấy là lãng mạn, là tình yêu, sự sẻ chia, niềm hạnh phúc…. hoa hồng tạo nên cái nhí nhảnh, cái cá tính, cái thăng hoa của mỗi tâm hồn thi sĩ ẩn giấu trong cái lốt hình dáng con người mà ai ai cũng giống nhau, khó phân biệt. Khác với bánh mì , hoa hồng là thứ ko cân, đo, đong, đếm được nhưng nó lại chính là cái người ta cảm nhận, ghi thấu riêng trong lòng. Bí ẩn và kiêu xa lắm nhưng cũng rất khát khao, đam mê suốt hành trình mê mải mà mỗi người hòng chiếm lĩnh.

1 câu hỏi đặt ra rằng, bạn đặt cược bao nhiêu cho tỉ lệ giữa bánh mìhoa hồng trong cuộc sống của chính bạn? Có thể là 100% bánh mì và 0% hoa hồng bởi như ai đó từng nói: ko có hoa hồng , bạn ko chết nhưng nếu thiếu bánh mì , bạn sẽ ko thể tồn tại trên thế gian. Điều ấy đúng. Hiển nhiên đúng nhưng nó có quá nhàm chán và vô vị hay ko nếu chúng ta sống chỉ để ăn??? Cuộc sống của bạn cần sự giàu có, quyền lực, địa vị, đẳng cấp; bạn cần mọi vật chất cho 1 đời sống xa hoa, quyền quý. Đó là ước mơ, là mục đích phấn đấu cho rất nhiều người nếu ko nói rộng ra là toàn xã hội loài người. Nhưng thử đặt 1 phép chia – nếu bạn chia cuộc sống của mình cho tất cả những thứ vật chất kia thì liệu sau phép tính ấy, những thứ đã mất đi, liệu bạn có thể tìm lại được? Tuổi trẻ, tình yêu, hạnh phúc sẽ là gì nếu cuộc sống của chúng ta chỉ đơn thuần là công cụ thô sơ cho vật chất với những lo toan về công việc, chức tước, tiền bạc???

Nếu với tỉ lệ 50:50 thì sao? Cuộc sống cần 50% bánh mì để tồn tại và cũng cần 50% hoa hồng cho sức sống ấy hoan lạc hơn. Ok, tỉ lệ này nghe có vẻ thú vị đấy. Bạn thử tính xem nhé. bánh mì nuôi sống con người vật chất nhưng hoa hồng lại thổi cho tinh thần bạn 1 sức sống lạc quan và bền lâu hơn hết. Bạn sống để “ăn” và cũng cần “ăn ngon” để sống tươi trẻ hơn, ý nghĩa hơn, yêu đời hơn. Vì thế, bánh mìhoa hồng cần có sự cân đối, hài hòa trong cuộc sống thực của mỗi tâm hồn con người. Khi chính bạn dung hợp hài hòa nhất được tỉ lệ giữa bánh mìhoa hồng cũng chính là khi bạn đủ chiên nghiệm và thử thách để hướng cuộc sống của mình đến 1 chân trời mới thanh bình hơn, yên ả hơn và cũng sung túc hơn về mọi mặt. Hãy thử nghĩ xem nhé. Bạn có 1 biệt thự lộng lẫy, giàu sang nhưng bạn cần tiếng cười của trẻ thơ để tạo nên 1 mái ấm. Bạn có địa vị cao quý, quyền lực trong xã hội nhưng bạn cần những cái nắm tay quyết tâm của đồng nghiệp để tạo nên sức mạnh 1 doanh nhân. Bạn có tiền bạc nhưng bạn cần tình yêu và sự sẻ chia để “tiêu” số vật chất ấy đi 1 cách có ý nghĩa nhất. Bạn là người nổi tiếng nên hàng tá người có thể vây quanh bạn nhưng bạn cần sự tri kỷ để ai đó hiểu bạn và luôn bên bạn mọi lúc, kể cả khi bạn ko là ai nữa…Và hơn hết, bạn có bánh mì nhưng vẫn cần hoa hồng để cuộc sống này trở nên trọn vẹn và hoàn mĩ hơn.

Cuộc sống mỗi con người là 1 hành trình mê mải của những khát vọng kiếm tìm và chinh phục. Đôi khi, người ta quá vật chất hóa mà lún sâu vào những tham vọng do chính mình đề ra rồi lại mắc bẫy. Đôi khi, ai đó lại quá lãng du mà quên mất mình phải đi tìm bánh mì để đảm bảo sinh tồn cho tổ ấm của họ. Tuy vậy, nếu những cái đôi khi ấy xảy ra thì đã là 1 sự may mắn. Chỉ sợ người ta quá chai sạn và bịt tai với tất cả những lời khuyên hay quá rượt mình đuổi theo những dục vọng mà ko 1 lần ngoái đầu nhìn lại xem họ đã thực sự có gì. Sống ko chỉ là tồn tại với bánh mì mà “chất sống” trong mỗi đời sống con người cần hoa hồng để cân bằng lại và tiếp tục bước đi. Có lẽ vậy mà mỗi người nên “Sống trong đời sống cần có 1 tấm lòng” – ko chỉ đơn thuần để sẻ chia cho đồng loại bớt khổ đau mà đơn giản và thiết thực hơn hết là để chính họ cảm nhận và tin yêu vào hạnh phúc mà tổ ấm mỗi người mang lại cho họ. Sống hãy biết lắng nghe và đôi khi hãy là 1 sự trải lòng. Ko nhất thiết bạn phải có 1 lúc cả bánh mìhoa hồng nhưng cần thiết là bạn nên biết cân bằng tỉ lệ ấy trong cuộc sống của chính bạn. Với ai đó, hiện tại lúc này tỉ lệ ấy có thể là 80:20, 70:30, 50:50…hay bất cứ 1 giá trị nào khác nhưng điều cốt lõi nhất là nó phù hợp với chính điều kiện sống mỗi cá nhân để mỗi người cảm thấy thoải mái và yên bình nhất có thể. Đây mới chính là giá trị đích thực nhất mà bánh mìhoa hồng mang lại cho thế gian.

Nhiều lúc, trên dòng đời tấp nập, người ta dễ đánh mất mình để chạy theo ham muốn. Nhiều lúc, người ta quá vô tâm trước đồng loại mưu sinh để phân biệt mình ở 1 đẳng cấp khác. Nhiều lúc, hoa hồng rất đẹp, rất thơm nhưng ẩn sau chiếc lá xanh kia là những chiếc gai sắc nhọn mà có khi chính những người chơi hoa sành điệu nhất cũng có thể bị cào rớm máu. Sống ko chỉ là tồn tại mà còn là thưởng thức và sẻ chia. Phút an bình nhất trong tâm hồn mỗi người luôn là những phút giây vĩnh cửa của 1 đời sống tràn đầy nhựa sống.

bánh mìhoa hồng là đề tài vĩnh cửa của sự sống con người. Mỗi cá nhân hãy tạo ra cả hai thứ ấy phù hợp nhất cho cuộc sống của chính bạn và những người thân. Chúc cho thế giới này luôn đầy ắp bánh mìhoa hồng để tình yêu và hạnh phúc con người luôn trọn vẹn và đủ đầy nhất.

Sống để yêu thương!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *