Du kích Lê Đọt tử trận năm 1972. Năm 1982, Huỳnh đuợc cử đi xác minh hồ sơ liệt sĩ, gặp Má Hai, người chứng kiến cái chết của đồng chí Đọt…
Minh Nhân
(40 truyện rất ngắn – 1994) …
Du kích Lê Đọt tử trận năm 1972. Năm 1982, Huỳnh đuợc cử đi xác minh hồ sơ liệt sĩ, gặp Má Hai, người chứng kiến cái chết của đồng chí Đọt.
Huỳnh hỏi:
– Anh Đọt đã hy sinh như thế nào vậy Má?
Má Hai ngừng nhai trầu:
– Nó chết vì trái sầu riêng!
– Sao lại chết vì trái sầu riêng?
– Ừ! Thì rủi cho nó. Trái sầu riêng rơi trúng miệng hầm…
***
Hồ sơ đuợc gởi lên trên.
Ít lâu sau cấp trên trả hồ sơ về với lời ghi: Không công nhận liệt sĩ, má Hai tìm Huỳnh, hỏi lý do.
Huỳnh nói:
– Vì anh Đọt không hy sinh trong chiến đấu.
Má Hai nhổ miếng trầu:
– Nó không chiến đấu? Vậy ai rút chốt "tạc đạn" cưa đôi với giặc?
– Sao lần trước Má bảo anh ta chết vì trái sầu riêng
– Thì rủi ro mà! Trái sầu riêng rơi trúng nắp hầm bí mật, địch phát hiện ra, nó phải xông lên "cưa" với giặc để cứu thằng Hai bí thư…
Huỳnh gãi đầu:
– Trời ơi! Sao lúc đó Má không chịu kể?
Má Hai lại ngoáy trầu:
– Mới nói tới đó mày đã đóng nắp viết, xếp tập lại rồi, tao tưởng mầy hiểu như..tụi nó hiểu ý tao hồi đó.
Huỳnh trách má:
– Trời ơi! Chuyện hy sinh của người ta mà má kể nghe đơn giản quá.
Má bỏm bẻm cười:
– Ừ! Thì trong chiến tranh, chuyện hy sinh đơn giản vậy đó. Còn bây giờ tụi bay xác minh xác u, sao mà rắc rối!
Minh Nhân
(40 truyện rất ngắn – 1994)