Mẹ Tấm nghiêng giỏ cua mới bắt ở đồng về. Trận mưa những con cua nâu, đen trút xuống chậu nước. Chúng bò lổm ngổm, mình lấm láp bùn đất, miệng phun bọt, đục ngầu cả chậu.
Nguyễn Quang Trung
(40 truyện rất ngắn – 1994) …
Chiếc đàn Piano màu gụ đỏ
Khi tôi 20 tuổi, tôi bán hàng thuê cho một hiệu đàn piano ở St. Louis. Một lần, chúng tôi lại nhận được một "đơn đặt hàng" là một bưu thiếp từ vùng Đông Nam Missouri. Trên bưu thiếp đó có viết "Xin hãy mang một chiếc đàn piano màu gụ đỏ tới cho cháu tôi. Tôi sẽ trả góp 10 đôla mỗi tháng bằng tiền bán trứng gà". Qua nét chữ có thể đoán đó được người viết là một bà cụ. Bà ấy viết câu đó lặp đi lặp lại kín mít tấm bưu thiếp, viết cả ra những diềm giấy còn thừa ở mặt trước cho đến khi chỉ còn ra một khung nhỏ ghi địa chỉ. …
Bức tranh bị bôi bẩn
Có một anh chàng họa sĩ từ lâu ôm ấp ước mơ để lại cho hậu thế một tuyệt tác. Và rồi một ngày kia chàng bắt tay vào việc… …
Hoa cho người sống
Tôi là kẻ quét rác, xén cỏ trong công viên. Cái nghề ít ai để ý, chỉ có tự tôi hay để ý mình. Người ta gọi đó là mặc cảm, chẳng biết có đúng không?
Trung Trung Đỉnh
(40 truyện rất ngắn – 1994) …
Bức tranh đẹp nhất
Một họa sĩ suốt đời mơ ước một bức tranh ĐẸP NHẤT TRẦN GIAN. Ông đến hỏi vị giáo sư để biết điều gì đẹp nhất. Vị giáo sư trả lời: "Tôi nghĩ điều đẹp nhất trần gian là NIỀM TIN, vì niềm tin nâng cao giá trị con người." …
Phụ nữ thật sự muốn gì?
Ngày xửa ngày xưa, đã lâu lắm rồi, có một ngôi làng của bộ tộc Adam sống trong một thung lũng. Tất cả mọi người trong bộ tộc đều lấy tên của bộ tộc để đặt trước tên của mình như một sự tôn vinh, Adam1, Adam2, và cứ thế tăng dần lên… …
Băng gạc cho trái tim vỡ
– Mẹ, mẹ đang làm gì thế? – Cô bé Susie chỉ mới 6 tuổi hỏi mẹ.
– Mẹ đang nấu món thịt hầm cho cô Smith hàng xóm.
– Vì sao ạ? – Susie thắc mắc… …
Câu cá
Cậu bé 11 tuổi và rất thích câu cá. Cậu đi câu cá bất cứ lúc nào có thể và thường ngồi câu ở cái vũng nơi căn lều nhà cậu, nằm trên một đảo nhỏ giữa hồ… …
Hai cực của tình yêu
Hiểu biết đầu tiên của tôi về tình yêu xuất hiện khi tôi 20 tuổi. Trở về nhà sau một buổi tối dạo chơi cùng bạn gái, tôi phớt lờ chiếc chìa khóa cổng nằm trong túi, hớn hở trèo qua hàng rào, chạy xộc vào phòng làm việc của cha tôi khoe :”Cha, con biết yêu rồi!”. Rời cặp mắt kiếng khỏi cuốn sách dày cộp trên bàn, cha tôi thong thả gỡ kiếng đặt xuống bàn, nhìn tôi âu yếm và mỉm cười: “Sao con biết ?”. “Vì tối nay trong lúc hôn nàng, con bị con chó của nàng cắn vào chân nhưng mãi tới lúc gần về tới nhà con mới hay”.
Có lẽ nàng cũng như tôi. …