Shaun the Sheep

Film xoay quanh cuộc sống hàng ngày của đàn cừu – chính những chú cừu gặm gặm nhai nhai cỏ rất đỗi hiền lành này đây. Người xem sẽ dễ dàng nhận ra một điều, là trước mặt ông chủ nông trại, những chú cừu trông vô hại và bình thường quá đỗi, nhưng cứ hễ ông chú này biến mất, chúng lập tức trở nên thông minh như người và làm những điều không thể tưởng tượng được. …

Continue reading “Shaun the Sheep”

Nhà gương

Ngày xửa ngày xưa, ở một ngôi làng xa xôi có một ngôi nhà lớn với 1000 chiếc gương.

Một con chó nhỏ tính tình vui vẻ biết được điều đó và quyết định đi thăm ngôi nhà. Nó bước vào cửa với guơng mặt vui vẻ hạnh phúc, đuôi vẫy nhanh và tai dỏng lên.

Con chó nhỏ hết sức ngạc nhiên vì có tới 1000 người bạn khác cũng đang nhìn và vẫy đuôi y như mình. Nó mỉm cười, và 1000 con chó kia cũng mỉm cười thân ái đáp lại. Khi rời ngôi nhà, con chó nghĩ: "Thật là một nơi tuyệt vời. Mình sẽ còn quay lại nhiều lần nữa". …

Continue reading “Nhà gương”

Cà phê và cuộc sống

Bên ly cà phê cuộc sống nói gì?

Từ rất lâu chuyện uống cà phê đã trở thành một thú vui tao nhã trong cuộc sống bận rộn hàng ngày.

Chúng ta học được gì qua đó? Đơn giản là hưởng thụ những giây phút ấy – hay chính là một nguyên tắc để hài lòng với cuộc sống chăng? …

Continue reading “Cà phê và cuộc sống”

Chuyện cây nến

Một tối mất điện, ngọn nến được đem ra đặt ở giữa phòng. Người ta châm lửa cho ngọn nến và nến lung linh cháy sáng. Nến hân hoan nhận ra rằng ngọn lửa nhỏ nhoi của nó đã mang lại ánh sáng cho cả căn phòng. Mọi người đều trầm trồ : "Ồ, nến sáng quá, thật may, nếu không chúng ta sẽ chẳng nhìn thấy gì mất". Nghe thấy vậy, nến vui sướng dùng hết sức mình đẩy lui bóng tối xung quanh. …

Continue reading “Chuyện cây nến”

Chú voi con

Sau một lần thưởng thức, thích thú với chương trình xiếc thú vào buổi tối. Tôi đi vòng ra sau rạp xiếc để ngắm tận mắt những con thú dễ thương và mở mang trí óc. Tôi nhìn thấy con voi bị buộc chặt vào một cộc gỗ nhỏ. Rõ ràng là con voi rất to và khỏe, đủ để nhổ bật cái cọc đó và trốn thoát bất cứ lúc nào một cách dễ dàng. Nhưng hình như nó cứ chịu đựng và không hề có nỗ lực cố gắng gì. Tại sao một con vật có thể nâng lên hàng trăm cân hàng bằng vòi lại chịu bị bó buộc và chờ thời gian trôi qua? Tại sao? Trừ phi nó muốn thế.

Tôi liền hỏi người dạy thú, ông ta giải thích như sau: “Khi con voi còn nhỏ và mới vào rạp xiếc, nó còn rất yếu. Lúc ấy nó bị buộc bằng một sợi xích lớn vào một cọc sắt để không làm cho nó có thể giật ra được. Sau một thời gian cố gắng, nó bỏ cuộc. Luôn có ấn tượng thì thầm bên tai nó: “Mình không thể! Mình không thể!” Chính dấu ấn đó làm yếu đi sức mạnh tinh thần của nó. Và nó không hy vọng trốn được, cũng không bao giờ cố chạy trốn nữa. …

Continue reading “Chú voi con”