Các thế hệ

Hai thế hệ cùng ngồi câu cá bên nhau. Lâu lâu thế hệ trước lại chậm nhìn thế hệ sau rồi cười mỉm. Thế hệ sau có cảm giác bị nhìn lén nên cũng nhoẻn cười không thành tiếng, cặp mắt ngó xa xăm vào khoảng lặng mênh mông. …

Hai thế hệ cùng ngồi câu cá bên nhau. Lâu lâu thế hệ trước lại chậm nhìn thế hệ sau rồi cười mỉm. Thế hệ sau có cảm giác bị nhìn lén nên cũng nhoẻn cười không thành tiếng, cặp mắt ngó xa xăm vào khoảng lặng mênh mông.

Mây, nước và gió rất dễ dàng nhận ra điểm giống nhau của hai thế hệ này, đó là đôi mắt và cách cười mím mép. Dẫu cá có cắn câu thì cũng chẳng thấy được hàm răng của cả hai thế hệ.

"Con trai, khá lắm".
"Vâng, thưa bố".

Trở lại trạng thái cũ. Mây nước và gió ngắm hai thế hệ như hai pho tượng đầy bí hiểm.

Người ra đi khi con còn rất trẻ
Khi nắng chưa kịp về, mưa xé nát bình minh

————-

Hai thế hệ cùng ngồi xếp áo bên nhau. Thế hệ trước nhìn thế hệ sau với ánh mắt chứa chan nhiều yêu thương và hy vọng. Thế hệ sau ngước lên, nheo nheo mắt như trẻ con làm xấu, miệng mỉm cười đón nhận, sẻ chia.

"Trời lạnh lắm, nhớ mặc áo ấm nha con".
"Vâng, thưa mẹ".

Nắng thỏ thẻ với 4 vách "màu tóc và cánh mũi của họ như hai giọt nước, thấy không!!!".

Thế hệ trước quay đi giấu đôi mắt đỏ chực tuôn dòng lệ. Thế hệ sau vỗ về ôm chặt tình thân.

Con thật lòng muốn san sẻ yêu thương
Dẫu mai đây trên vạn nẻo đường trường
Chốn con mong mỏi là nơi người hiện diện

————-

Chung thế hệ ngồi lặng lẽ bên nhau, nói bâng quơ chuyện trên trời dưới đất. Một gật gật đầu để tránh ánh mắt và nụ cười chân thật. Một còn lại vẫn vô tư ngó thẳng đối phương, nhẹ nhàng như nuốt lời tâm sự. Trăng lên quá đỉnh đầu, đoán thế thôi bởi sương mù giăng ai mà thấy chị Hằng lấp lánh. Đó là những phút giây thầm lặng, bình yên cho cõi tâm tư khẽ gọi về.

Ân tình từ thuở còn thơ dại
Trót đa mang và nhớ cả một đời

————-

Chung thế hệ ngồi đối diện với nhau, trông gần lắm nhưng cách ngàn cây số. Muốn chạm tay nhưng màn hình cách trở. Chỉ biết nhìn nhau rồi cười mỉm, một mình. Sau những phút lặng thinh là những điều thầm kín. Muốn sẻ chia nhưng vẫn sợ lỡ làng. Gĩư lại riêng mình thì lòng mãi chứa chan. Nói ra sợ gió vô tình thổi bay đi mất. Thôi thì sự thật cần chân thật. Những riêng tư cũng trút sạch, còn đâu.

Thế giới này tuy chẳng của riêng ai
Nhưng hãy sống thật vì có ta trong đó
.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *