– Em thích anh! – Biết – Thế anh có thích em ko ??? – Ko rõ – Mình chơi một trò chơi nhé! – Trò gì? – Trò chơi 7 ngày. – Luật chơi thế nào? – Trong 7 ngày em sẽ là bạn gái của anh và nếu sau 7 ngày anh vẫn ko thích em thì coi như em thua. – Thế thua thì sao? – Vĩnh viễn biến mất!…
|
[/I][/B] …
– Em thích anh!
– Biết
– Thế anh có thích em ko ???
– Ko rõ
– Mình chơi một trò chơi nhé!
– Trò gì?
– Trò chơi 7 ngày.
– Luật chơi thế nào?
– Trong 7 ngày em sẽ là bạn gái của anh và nếu sau 7 ngày anh vẫn ko thích em thì coi như em thua.
– Thế thua thì sao?
– Vĩnh viễn biến mất!
Ngày đầu tiên
“Sáng nay anh sang chở em đi học nhé!” “Tại sao?” “Vì trò chơi đã bắt đầu.” “Nửa tiếng nữa sẽ sang.” “Tối nay mình đi ăn kem nha!” “Tại sao?” “Vì trò chơi đã bắt đầu.” “7h30”
11pm
“Ngủ ngon… xxx” “Sao ko nhắn lại?” “Tại sao?” “Vì trò chơi đã bắt đầu.” “Ừh thì ngủ ngon!”
Em: hôm nay bọn mình đã bắt đầu hẹn hò, mặc dù em biết anh ko hề hứng thú với những việc ấy hoặc thậm chí là cảm thấy em rất phiền phức nhưng việc anh đồng ý bắt đầu trò chơi “vớ vẩn” này của em thì cũng đã khiến em rất vui rồi.
Anh: chả hiểu tại sao lại tham gia cái trò “ngu ngốc” của con bé ấy. Cũng may là chỉ 7 ngày.
Ngày thứ hai
“Em đang đứng trước nhà anh.” “Làm gì?” “Mở cửa rồi sẽ biết.” “Mang thức ăn sáng cho anh.”
– Điên àh? Sáng sớm sang đây làm gì?
– Mang thức ăn sáng cho anh.
– Ai nhờ thế?
– Ko ai cả.
– Cứ để đấy!
– Anh ăn cho nóng nhé, kẻo nguội lại ko ngon.
– Rồi! Thế giờ đi đâu đấy?
– Đi học.
– Đi bằng gì?
– Bằng chân.
– Đợi đấy, chở đi cho, đúng là phiền phức.
– Hì hì… .
11pm
“Ngủ ngon… .xxx” “G9”
Em: hôm nay chắc anh bực mình lắm vì em sang phá giấc ngủ của anh. Lúc anh ra mở cửa mà mặt mày cau có kinh khủng. Nhưng hôm nay lại vui hơn hôm qua vì anh đã chủ động chở em đi học và đã reply tin nhắn ngủ ngon của em mà ko cần em phải nhắc.
Vui!
Anh: con bé ấy “hâm” thật, mà kể ra cũng chu đáo phết. Mà con gái đứa nào chả như đứa nào nhỉ? Àh, mà hôm nay mới phát hiện con bé ấy cười trông cũng xinh xinh .
Ngày thứ ba
“Em đang đứng trước nhà anh.” “Ừh”
– Mua gì đấy?
– Ăn đi rồi biết.
– Đã ăn chưa?
– Ai? Àh… .chưa!
– Ăn cùng đi
– Hì hì…
– Đừng cười như thế nữa, trông ngớ ngẩn lắm!
“Tối nay lại ăn kem nhé!” “Sao ăn mãi thế?” “Em thích” “Ừh, thế thì đi ăn một mình đi, bận rồi!” “Oh!”
11pm
“Ngủ ngon… .xxx” “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện ko liên lạc được xin quý khách vui lòng gọi lại sau”
11:15pm
“Thuê bao quý khách vừa gọi hiện ko liên lạc được xin quý khách vui lòng gọi lại sau”
11:30pm
“Thuê bao quý khách vừa gọi hiện ko liên lạc được xin quý khách vui lòng gọi lại sau”
00:00
– Alo
– Anh có bị làm sao ko? Sao em gọi cho anh mãi mà ko được? Có làm sao ko hả anh? Có… ..
– Này, có thôi ngay đi ko? Sao lại cứ rối rít cả lên thế hả?
– Vì em lo cho anh.
– Điên àh? Có gì mà phải lo, đừng có vớ vẩn như thế nữa, trước giờ chả cần ai lo cả.
– Em xin lỗi!
Em: hôm nay em bị trộn lẫn giữa niềm vui và nỗ buồn. Em vui vì sáng nay anh ko còn cảm thấy sự xuất hiện của em là phiền phức nữa và a đã bắt đầu để ý đến em. Dù anh bảo là e cười rất ngớ ngẩn nhưng điều đó còn khiến em vui hơn tất cả mọi lời khen. Đến tối thì anh từ chối đi ăn kem cùng em, hơi buồn một tẹo nhưng điều khiến em buồn nhất chính là những lời nói của anh khi em gọi cho anh. Thật sự em đã rất lo lắng khi gọi mãi cho anh mà chẳng được, em sợ anh gặp phải chuyện gì đấy. Anh chắc ko biết rằng khi nghe giọng nói của anh em đã nhẹ nhõm như thế nào nhưng có lẽ điều đó khiến a khó chịu lắm. Ừh, mà có lẽ em phiền phức thật.
Anh: điện thoại hết pin thôi mà sao cứ làm ầm ĩ lên thế nhỉ??? Mà lúc nãy… .hình như… .con bé khóc thì phải… .mình làm con bé ấy khóc àh ??? Mà mình đã làm gì cho con bé ấy khóc thế nhỉ ??? Nếu như lúc nãy chỉ cần bảo với nó là điện thoại hết pin thì nó đã ko khóc thế kia.
Ngày thứ tư
“Em đang đứng trước nhà anh.”
– Vào đi!
– Anh ăn đi!
– Ừh!
– Chở đi học nhé!
– Hôm nay em muốn thả bộ đến trường.
– Ờ… .
“Có muốn ăn kem ko?” “Ko anh ah, hôm nay em mệt và ko muốn ra khỏi nhà” “Ừh”
11pm
“Ngủ ngon… .xxx” “Ừh, em cũng ngủ ngon nhé”
Em: hôm nay em thoáng thấy trong người có chút mệt mỏi. Ko phải em ốm mà là cảm giác mệt mỏi của con tim. Tối qua em đã buồn và khóc rất nhiều và sáng nay,khi gặp anh, em cũng chẳng biết nên cư xử thế nào. Em ngốc anh nhỉ,chúng ta chỉ đang chơi một trò chơi thôi mà đúng ko anh? Mà trò chơi thì làm sao lại có nước mắt hả anh?
Anh: mắt cô bé hôm nay hơi đỏ và sưng thì phải. Mà hôm nay cô bé ấy lạ, chẳng ríu rít như mọi ngày mà cứ sao sao ấy. Hình như mình quen với hình ảnh một cô bé hay nói hay cười mất rồi thì phải. Có chút lo rồi đấy!
Ngày thứ năm
“Sáng chở đi ăn sáng rồi đi học nhé!”
“Thuê bao quý khách vừa gọi hiện ko liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau”
(19 lần trong suốt một ngày)
“Ngủ ngon em nhé!”… ..
Em: cả ngày hôm nay em đã off máy điện thoại, em suy nghĩ mãi về hành động này của mình, vì em chỉ có 7 ngày, 7 ngày để khiến anh thích em nhưng em lại lãng phí một ngày như thế này có đáng ko. Và cuối cùng em vẫn làm vì em nghĩ chúng ta cần một dấu “lặng” anh àh. Lặng để đủ dũng cảm đi tiếp hoặc là sẽ bỏ cuộc. Lục lọi lại những tin nhắn trong mấy ngày qua, em chợt phát hiện, mỗi một ngày, tin nhắn ngọt ngào hơn một chút và ngày hôm qua, lần đầu tiên anh gọi em bằng “em” thay cho cách nói chuyện trống ko mọi khi. Một nụ cười giữa những giọt nước mắt.
Anh: hôm nay cô bé bị gì thế nhỉ? Cả ngày nay chẳng thấy mặt mũi đâu cả. Hôm qua bảo ốm ko biết hôm nay đã đỡ chưa nữa? Sao lại ko mở cả máy điện thoại thế kia? Hay là chạy sang nhà cô bé nhỉ? Tự nhiên có một cảm giác là lạ. Ừh, thì lạ, đã quen rồi hình ảnh cô bé với nụ cười rất xinh cùng gói thức ăn trước nhà mỗi sáng, đã quen với tin nhắn ngủ ngon mỗi đêm… ..hình như… ..có chút… ..nhớ.
Ngày thứ sáu
“Em đang đứng trước nhà anh.”
– Làm sao thế? Sao cả ngày qua gọi mãi mà chẳng được? Có thế nào cũng phải nói một tiếng chứ hả.
– Hì hì… ..
– Sao lại cười ngớ ngẩn thế kia?
– Hôm qua là một ngày “lặng” anh àh!
– Ngày lặng ???
– Ừh, người ta thường có những ngày “lặng” như thế khi yêu nhau.
– Để làm gì?
– Để nhận ra sự quan trọng của nhau.
– … ..
– Thôi anh ăn sáng đi!
– Ừh, thế hôm nay có lại muốn thả bộ đến trường nữa ko?
– Hì hì… .
– Đồ ngốc!
– Em ôm anh được ko?
– Ờ… ..
– Thế anh có cảm nhận được gì ko?
– Ko rõ… .
– Chắc là chưa đủ.
– Sao?
– Àh, ko sao cả. Hết ngày mai trò chơi sẽ kết thúc.
– Ờ… ..
11pm
“Ngủ ngon anh nhé… .xxx” “Ừh, em cũng ngủ ngon nhé… x”
Em: hôm nay em đã cảm nhận được rằng tình cảm anh dành cho em đang thay đổi, mỗi ngày nhiêu hơn một chút thì phải nhưng mà liệu tình cảm đó đủ chưa anh? Đủ để anh thích em và đủ để chúng ta thành một đôi ko anh? Ngày mai nữa thôi là trò chơi sẽ kết thúc. Kết quả sẽ là gì hả anh??? Em có phải biến mất ko???
Anh: lúc cô bé ấy ôm mình tự dưng lại có một cảm giác là lạ, tựa hồ như có luồng điện chạy ngang, có chút ấm áp. Tự dưng bây giờ lại thèm cái cảm giác ấy, lại thấy chút nhớ. Chuông điện thoại báo có tin nhắn, hộp thư đã chật kín, có nên xóa hết tin nhắn của cô bé hay ko nhỉ? Àh, ko, cứ để đấy. Hình như mình thích cô bé rồi thì phải. Mà có thật là thích ko hay cũng chỉ là cảm xúc thoáng qua ??? Mơ hồ quá!
Ngày cuối cùng
“Hôm nay em có một kế hoạch thú vị cho cả 2 chúng ta” “Gì thế” “Sang đón em sẽ rõ.” “Tinh vi”
– Sao? Kế hoạch thế nào?
– Hì hì. Đi xem phim nhé!
– Xem phim???
– Ừh!
– Tại sao lại xem phim?
– Vì đây là ngày cuối cùng của trò chơi.
– Ờ…
– Ăn tối nhé!
– Ăn tối??? Ở đâu?
– Nhà em.
– Nhà em?
– Ừh, em sẽ nấu cho anh một bữa ra trò.
– Thế có ăn được ko đấy?
– Hì hì… . ko chết đâu mà sợ.
– Có ngon ko ?
– Tạm được.
– Thế là ko ngon àh?
– Vớ vẩn, đã bảo là tạm được mà.
– Ờ… . Anh có thể… ..
– Có thể gì chứ?
– Cầm tay em một lần được ko ?
– Ờ … .
– Có cảm nhận được gì hay ko?
– Ko rõ.
– Có thể trả lời khác đi được ko?
– Ko biết nữa.
– Có thể ôm em một lần được ko?
– Ờ…
– Có cảm nhận được gì hay ko ?
– Uhm… .
– Lại là ko rõ đúng ko?
– Ờ… Thôi trễ rồi, anh về đi.
– Ờ… .
“Trò chơi kết thúc rồi đấy.” “Ừh” “Thế anh đã thích em chưa?” “Hôm nay mệt nhiều rồi, đi ngủ đi, mai anh sang chở đi học” “Nhưng trò chơi đã kết thúc rồi mà” “Đã bảo đi ngủ đi mà, sao bướng thế?” “Hì hì … . ngủ ngon anh nhé … .xxxx” “Ngủ ngon love… .x”
Truyện hay thế này mà ko thấy ai comment nhỉ? :PTiếc là mình wa độ tuổi này lâu wa’ rồi, khó mà gặp đc cơ hội tốt như ku cậu trog truyện này 😆
Originally posted by XCent:Tiếc là mình wa độ tuổi này lâu wa’ rồi, khó mà gặp đc cơ hội tốt như ku cậu trog truyện này :whistle: :whistle: :whistle:
Ơh a nói ko đúng àh, chả thế còn j nữa
Vấn đề ko fải là tuổi tác mà chính bà bạn Cent có tìm được đối tượng để chơi trò này ko thui à :D.
Ừh chắc có lẽ thế thật, tại mấy hnay tôi đag trog tâm trạg hâm hâm, nên hay nói linh tinh lắm, blah blah 😆
Originally posted by XCent:tại mấy hnay tôi đag trog tâm trạg hâm hâmỦa, thế nào là tâm trạng hâm hâm? Thế lúc nào anh bình thường 😀
Đấy, a bảo a đang hâm hâm mà, gõ cũng sai, ý a bảo là đang trong tình trạng hâm hâm Mà đúng là mình hâm thật
Originally posted by XCent:Mà đúng là mình hâm thật Cũng biết thế cơ đếy 😆 uhm.. Hay thì hay thật nhưng em ko nghĩ những truyện “hay” thế này có thể xảy ra.. ít nhất là với em. Tuổi nào hay đối tượng nào cũng thế thoy 🙁 So sad
Ừhm, dù sao đây cũng chỉ là 1 câu chuyện thôi mà e, mà truyện nào cũng lãng mạn hóa tối đa, đọc thì hay thật, nhg ko đc thật cho lắm Mà a nghĩ mấy vụ yêu đương này, nếu hợp thì kiểu j chả vồ vập vào nhau, chả cần phải đợi đến 7 ngày
😆 chết mất =)) Àh hôm trc em xem mấy cái comments kủa a vs a Nguyen Duc Nguyen j đếy í !! Eo.. 2 ng đọc nhìu truyện thế ! Thèm.. T.T thế là hôm đếy e cũng hùng hục ngồi tải bao nhiu về.. hoa hết cả mắt :eyes: cố gắng trau dồi để còn ngồi chém vs các sumbae 😆
Hồi xưa a mới đọc nh`, đọc đến nỗi lòi cả mắt, hixhix Từ ngày làm wen với cái máy tính, mắt a lại lòi ra theo cấp độ khác , nhg may là vẫn giữ đc thói wen đọc truyện E cứ đọc dần dần đi, bao h có hứng thú với truyện j, thì wa đây chém với a, a sẽ tiếp (với đk a đã đọc quyển đấy rồi)
trời ơi, h mới để ý có câu truyện thú vị thế này trong blog Cent DK. Truyện lấy từ nguồn nào thế DK? hay DK tự viết đếy? Pro wa’. Mà đọc, thấy truyện có nhiều ý nghĩa riêng về tình yêu, một tinh yêu trong suốt như pha lê á. Thích thật đấy. Thật sự bao giờ bác gặp mặt tác giả, cho em gửi lời ngưỡng mộ nhiệt thành nhé. À, mà DK định áp dụng cách này để tìm đại tẩu hả? Ấn tượng lắm đấy. Em rất mong chờ DK ghé qua tệ xá nhá, sách đang chờ người cảm nhận đấy. Ah, mà mấy bữa nay trời đẹp lắm đấy. Cảm nhận đi nhé DK. Chúc DK luôn khoẻ và sớm nhé (sớm gì cũng tốt cả nhé). Nhân 1 ngày Markarov thích nói nhảm, thân. Markarov.
A mà viết đc truyện như thế này thì đã trở thành nhà văn rồi Trc’ hình như a đọc truyện này trên H2T, cũng lâu lâu rồi, mãi gần đây mới tình cờ đọc lại trên Net, mò tìm tên tác giả mà ko nổi Kiếm đại tẩu theo kiểu này có vẻ hơi phiêu wa’, a thích thực tế hơn, hay chú cứ thử xem Cứ yên tâm thi cử xong xuôi đi, rồi kiểu j a cũng mò wa nhà chú lấy hàng
Thế thì hơi bị buồn đấy nhỉ? Tưởng Cent DK dàn dựng thật thì mừng wa’, bởi có vinh dự wen đc vip. Mà thôi ko sao, dù gì cũng rất vui vì bác đã cống hiến công lao để tìm và post hàng cho anh em. Rất cảm ơn bác.ha ha ha, bác đố gì chứ đố em thử theo kiểu này thì…pó tay đi là vừa nhé, em chưa có mục tiêu nào ( và cũng chưa có khả năng bị lockon đâu ). Đợi chờ là xa lắm đấy.Mà sắp thi xong rồi đấy, bác có lấy hàng gì thì lên danh sách đi, em đợi chờ ^^Chúc bác một ngày đẹp trời gặp nhiều may mắn, dồi dào sức khoẻ.Thân, Markarov.
Wầy.. Vui thế ? Cho e chơi vs 🙁 oh mà sr a Markarov ở trên nha !! Hóa ra là Duc Hieu Nguyen. E cứ tưởng Nguyen Duc Nguyen j đếy ^^! Àh mà hôm trc e ngồi đọc Yêu anh hơn cả tử thần, hay theeeeeeeeeeeeeeeeee !! :heart: Sau hôm trc đếy e đọc Sẽ có thiên thần thay a y e. Eo >”ooNv nam chính gần như giống hệt ( cho đến page 32 e đọc ) Chả hiểu bọn bạn e nghĩ j đua nhau đi mua về đọc òy tấm tắc khen hay nữa chứ. Nông cạn, sumbae nhở ?
@Đức (hay Hiếu nhỉ ) mà cứ gọi là Mar cho dễ A cứ tưởng chú thích nên gợi ý thế thôi Hồi trc’ nhà a có nh` truyện… trẻ con lắm, nhg lũ bạn cứ sang nhà khuân rồi 1 đi ko trở lại (mỗi đống truyện thôi, còn bọn nó vẫn quay lại ầm ầm ) bây h ở nhà a cũng chỉ còn vài bộ linh tinh. Àh vẫn còn nguyên Full bộ Animorphs cả Harry đấy, nhg đợt và rồi quên để dưới gầm giường, bị nước ngấm vào, giờ quăn queo hết, phí wa’ @kjs: Oài, e thích chơi trò j cơ, trò 7 ngày á? Thế mà quyển Sẽ có 1 thiên thần thay a yêu e cũng đc dựng thành phim đấy A xem đc mấy tập, thấy sến wa’, thế là chán chả buồn xem cả phim cả truyện luôn
Originally posted by XCent:Oài, e thích chơi trò j cơ, trò 7 ngày á? Dạ không ạ ! Trò đấy em chưa đủ tuổi 😀 ý e là cho e lấy hàng vs cơ 😆 truyện í !! a cố tình hiểu sai vấn đề hả ??
Ồh hoá ra anh hiểu nhầm, tại thấy em bảo thích chơi trò chơi, anh cứ tưởng ;)) chả may vô tình thôi, có phải cố ý đâu :PMà em chả thừa tuổi rồi ý, sao lại bảo chưa đủ nhỉ, lạ thật 😆
@ CentDK: trời ơi, anh có hiểu em thần tượng harry porter thế nào hem mà bác có thể thản nhiên: “nhg đợt và rồi quên để dưới gầm giường, bị nước ngấm vào, giờ quăn queo hết”!!! Thật ko còn gì diễn tả luôn. Đối xử với bạn bè ( sách là người bạn lớn mà ) thế hử? ko thể tha thứ!!!!À wên, dù gì cũng là sempai, nên ko sao. Anh em mình cứ chém gió hợp nhau, thế là đủ nhỉ? Dạo này vừa thi xong, bạn bè toàn rủ đi Dota nên lười lên opera quá. Thấy có lỗi với anh em đồng đội quá, nên chém 1 bài cho thoả nỗi nhớ mong :cheers: @ kjs: Ờ, về cuốn “sẽ có thiên thần thay anh yêu em”, thực sự có thể thấy rằng Minh Hiểu Khê đã rất cố gắng diễn tả tình yêu, dưới 1 góc độ nào đó (theo chân Tào Đình, như bạn mình diễn tả) một cách rất riêng. ko thể phủ nhận góc nhìn mới, một quan điểm mới rất lạ và đầy ám ảnh. Còn nếu thấy khó hiểu, thực sự mong bạn hãy tìm thêm bộ Bong bóng mùa hè (3 tập) để cảm nhận về quan niệm chung về tình yêu của Minh Hiểu Khê. Riêng mình, mình thấy cuốn sách dù mang hơi hướm của nhiều tác phẩm hay về tình yêu, song trong đó là hướng đi mới của tác giả trẻ. Mong bạn hãy thông cảm và đón nhận 1 tác gia trẻ của nền văn học hiện đại TQ, con người dũng cảm phơi bày cảm nhận chung trước con mắt thiên hạ. Riêng mình, mình cảm thông tình yêu dù lạ lẫm song rất mãnh liệt của Ái Mễ, thông cảm tình cảnh éo le của anh chàng Đường Diệu ngỡ mình có con tim Bùi Dực, và trên hết, cực kì yêu những khung cảnh ấn tượng của trường Thánh Du. Hãy đọc và cảm nhận 1 thế giới mà theo mình thấy, vô cùng dễ thương và lung linh. Đó thực sự là 1 món quà đẹp, nhân dịp valentine mà Minh Hiểu Khê muốn gửi tới những ai đang và sẽ yêu. Rất vui và mong bạn hãy đón nhận nó nhé. Gửi lời chào tới bạn.Nhân 1 ngày nóng trời muốn giải toả, có gì sai sót, mong mọi người bỏ quá nhé. Chúc cả nhà 1 ngày tốt lành, mạnh khoẻ, và đừng khó chịu về trò nói nhảm của Markarov nhá. Thân, Markarov.
Mình cũg đã đọc “Sẽ có 1 thiên sứ thay anh yêu em” và “Bong bóng mùa hè” rồi, sự thực k có ấn tượng lắm. Nỗi đau trong truyện được phóng đại nhiều quá, còn niềm hạnh phúc thì lại quá mong manh khiến cho toàn bộ câu chuyện mang không khí buồn và đau thương đến tội :worried: . Truyện dùng để giết thời gian thì được :D.
Đồng ý 😀 ( vs Su Su)
@Mar: Đấy là a nói bộ Animorphs, còn bộ HP, a có từ nhg~ tập đầu tiên, trc’ bộ mỏng tái bản cơ, hàng hơi bị độc, nhg mà ko biết bị đứa nào tha đi đâu mất rồi, tiếc wa’ Mà dạo này chú máu chơi game thế Đang định Post loạt series của Minh Hiểu Khê, nhg thấy mọi người có vẻ ko thích, thôi đành phi shop zậy, kiếm bộ khác thay thế ngay
Anh chàng kia bị vào tròng dễ ghê. Cô kia lừa tình trình độ quá cao
@Han: A nghĩ đấy là do thằng ku tự chui vào tròng thôi, thằng này mới đầu trông ngố ngố thế mà quái vật phết Còn cô bé công nhận Kute thật đấy @Mar: Thì đang bàn tán cái truyện Trò chơi 7 ngày này này Bây h bộ HP nhà a bị thịt coi như sạch rồi, may ra lục đc tập 5, hoặc 6 ở nhà thôi, àh có khi còn tập 2, 3, 4 bộ mỏng hồi xưa, có bộ 1 độc nhất thì bị thịt mất, ức chế wa’
@Han Yokou: Originally posted by pthhieubilly:Anh chàng kia bị vào tròng dễ ghê. Cô kia lừa tình trình độ quá cao ơ mà anh chàng, cô nàng nào vậy hả bạn? Mọi người đang bàn về ai thế?@Cent DK: ha ha, học sinh mà bác, nghe rủ rê 5 phút là ok ngay thôi. Mà, đã là học sinh thì ăn chơi ngấm và máu thịt rồi, pó tay thôi bác ạ. Hay quá nhỉ, ai ngờ DK lại có máu yêu thích harry porter thế. Thế còn giữ được cuốn nào ko cho em mượn tạm đi, nhà giơ chỉ còn mỗi tập 3 harry porter và tên tù nhân ngục Azkaban thôi, còn các tập khác toàn đọc ké thôi, buồn quá, hu hu 😥 ơ mà đọc xong “phấn hoa lầu xanh” chưa đấy hả DK???
@ Cent DK: Hơ, tiếc quá nhỉ, tưởng DK còn nguyên bộ thì em mượn luôn đọc 1 lượt cho sướng. Thế này thì buồn quá. Ah, nhg mà còn cuốn tập 5 Hội Phượng Hoàng dày đấy ko? để em mượn. Còn nhớ ngày xưa chỉ được đọc bộ mỏng, đoạn được đoạn không, nên ức chế quá. Giờ muốn mượn lại theo dõi cho liền mách, được ko DK? Á, mà đọc “phấn hoa lầu xanh” chưa đấy? Chờ mãi mà chả thấy DK đả động gì tới vấn đề này cả, nhớ quá 😆 Hờ Hờ, hôm qua nghỉ sớm, trời mưa nên ghé vào nhà sách chơi, may mắn thửa được 2 cuốn cũng khá hay (vâng, nói là thửa thì tất nhiên cũng có tí..lậu, may mắn là khá ít) là “trái tim của sói” của tác giả Vũ Quỳnh Hương và “48 giờ yêu nhau” của tác giả trẻ Hà Thanh Phúc. Nhìn chung là đọc xong thì..thở phào vì ko phí tiền. Đọc hay lắm đấy (Markarov em bảo đảm), hôm nào DK mua đọc thử, còn may mắn thì em sẽ cho mượn (mỗi tội chả biết đến bao giờ, her her)@ Han: ờ nhể, có vẻ thế. Tuy nhiên thì nếu ko có những nét hấp dẫn riêng từ mỗi người, thì dù lừa lọc thế nào, e cũng vô hiệu. Mà suy cho cùng, người hiểu được tình yêu cần gì, tình yêu là gì và tình yêu thật sự đến từ ai, thì người ấy xuwngs đáng hưởng thành quả của tình yêu, nhỉ?Mà suy cho cùng, đây là câu truyện tinh yêu, lừa lọc tí chút mà có ý nghĩa trong cuộc sống thì…chả sao. Dù gì mình thấy cũng nên hoan nghênh.
Hình như a vẫn còn tập 5, quyển này dày cả to nhất trong 7 tập đấy, cầm mà phang nhau thì thôi rồi Chú hỏi mà ngại wa’, đợt này a lại bắt đầu lười đọc truyện rồi, vẫn chưa sờ vào quyển đấy Lại đc nghe ku quảng cáo, thấy thích rồi đấy, rồi hôm nào a sang mượn nhé
ok thôi DK, nhưng mà muốn sang mượn truyện em thì nhớ mang hội phượng hoàng để trao đổi con tin nhé 😆 Còn truyện đọc hay ko thì còn phải tùy thuộc vào DK chứ? em đâu dám ép chi đâu. Chỉ là hiếu kì muốn biết đọc chưa thôi mà.Her her, nhân tiện đây khoe nữa, em vừa mua trọn bộ war and piece của Lev Tonstol xong, hôm nào có nhã hứng thích phang nhau :bomb: thì nhớ dè chừng nhé DK :cheers: Chúc DK sức khỏe và niềm vui.Thân, Markarov
Hehe, thì trao đổi Mà ku đã ngốn hết bộ Chiến Tranh & Hòa Bình rồi cơ àh, siêu thật, a cũng cố đọc mấy lần rồi, nhg chỉ dọc đc 1 đoạn rồi lại phi xó, ko nuốt nổi
her her, đã ngốn xong đâu, em mới chỉ đặt hàng (còn chưa cả lấy về cơ 😆 ) còn bao giờ ôm được thì…còn tùy. Thế nên chả biết có theo được ko nữa cơ, hì hì.Thế là DK mất công tưởng bở nhé ^^
Cứ tưởng ku ngốn hết cả bộ đấy rồi thì a cũng bái phục Thôi ko sao, đọc truyện là 1 quá trình lâu dài, cứ đọc quyển đấy dần dần cho đến lúc giừ cũng đc mà, no problem
Mình có trò chơi 3 năm và thua cuộc.. Cô ấy đã piến mất.. Vĩnh viễn..
Hix, đúng là mỗi người mỗi cảnh, a cũng đang chơi trò này đc khoảng 2 tuần rồi, thế mà cũng chả ra đâu vào đâu cả, đang nản Cố gắng đừng có suy nghĩ nhiều về vấn đề này wa’, kiếm cái j tập trung vào đi, ko thì vào 4r tán phét cũng đc, trong đấy có nhiều ng` đồng cảnh ngộ giống ae mình lắm, vào đấy chia sẻ cùng mọi ng` cho đỡ stress
Gì thì gì, tớ thấy, chuỵên này nếu nghiêm túc thì k thể chơi được 😀
Ôi lỡ mồm, đang hâm hâm nên nói năng linh tinh 1 tý Thì nói chung là cũng bắt đầu đc khoảng 2 tuần rồi, nhg chả ra đầu đũa j cả, mệt mỏi wa’, chả biết làm thế nào bây h
Này là đã đi vào ngõ cụt? chắc là do kỳ vọng quá nhiều rùi. Thui cứ thả lỏng đi bạn Cent, rồi sẽ có lối ra mà :up: 🙂
Originally posted by XCent:bắt đầu đc khoảng 2 tuần rồiNgười ta chơi trong vòng 7 ngày thôi, anh kê thêm đơn lên 2 tuần có hơn, thế thì bảo sao chẳng đi vào ngõ cụt 😆 😆 😆 :rolleyes:
Người tôi iêu đã từ pỏ thế jớj, cô ấy đã chết. Sự ích kỷ của tôi đã jết chết cô ấy, cô ấy tự vẫn trog đau khổ và dằn vặt. Làm sao tôi có thể sốg tiếp đi tjếp đoạn đườg còn lạj đây. Đau đớn quá. Tôi chẳng còn thjết tha j nữa. Nếu khôg có pamẹ có lẽ tôi cũg sẽ đj theo cô ấy..
Ôi, mình ko ngờ… sr nhé…Bình tĩnh thôi, cố gắng đừng kích động wa’ nhé @Thảo: A có muốn thế đâu, nhg nhiều lúc mọi chuyện nó ko theo đc như ý của mình, mà cái chính, thực tế thì khác hoàn toàn so với 1 trò chơi…Ôi, thật là nhức đầu
@ Pem: ôi trời ôi, giờ mới thấy còn có người còn đau khổ hơn cả cái thằng ko có truyện mới mà đọc như mình. Hix, với tất cả tấm lòng có thể bộc lộ được, em xin chân thành chia buồn với bạn Pem. Mong bạn có thể vì mọi người, vì ước mong bạn được hạnh phúc của người ấy mà tiếp bước trên đường đời. Nếu có gì khó nghĩ quá, hi vọng bạn có thể tin cẩn chúng mình, để tất cả mọi người cùng sẻ chia cho nhẹ bớt nỗi buồn. Tất cả đều sẵn sàng sẻ chia với bạn, nhé bạn hiền.@ Mr.Cent: Khoan đã khoan đã, DK còn phải đo khoảng cách mục tiêu nhé. Ở đây ng ta chỉ cách có độ 10m thì 1 tuần, nếu xa quá thì phải kéo dài khoảng cách theo tỉ lệ chứ. Chúc DK hạ gục nhanh tiêu diệt gọn cho đàn em ăn mừng với nhé. Thân.Markarov.
Thx ku nhiều vì đã động viên a, mấy cái đấy chỉ là tương đối thôi, wan trọng ở cách suy nghĩ của ng` ta… mình đã wa ntâ mhết mức có thể, nhg khi ng` ta vẫn dửng dưng, im lìm như ko, thì cũng đành pó tay thôi A lại way về với phương châm cũ rồi, cứ để mọi thứ tự nhiên, cái j đến thì sẽ đến, còn ko đến thì thôi, chả sao cả
Nhắk đến đau lòg lắm pạn ạ. Vì thế mình ch0n nỗj đau và0 tim rồj.
Ừh đúng rồi, chôn thật chặt vào, cố gắng đừng khơi nó lên nữa, mình vẫn còn rất nhiều việc để làm trên đời này mà, đứng cố suy nghĩ nh` về chuyện đấy, đời còn dài, vẫn phải tiếp tục cố mà sống chứ …
Kám ơn tất kả kák pạn. Kám ơn Mr.cent
Con người sinh ra ai cũng cô đơn, ai cũng đau khổ. Nhưng họ có thể sống vì họ có thể quên” – chỉ là copy- paste lại câu nói của Kaworu trong bộ manga Neon Genesis Evangelion nổi tiếng thôi :p ko có ý bảo bạn Pem cũng như mọi ng cũng hoàn cảnh phải quên hết đi, nhưng hãy cố gắng chôn sâu nỗi đau vào 1 góc để tiếp tục sống tiếp tục gượng cười cho đến khi ta có thể nở 1 nụ cười thật từ tận đáy lòng :coffee:
:”> kám ơn Hiền
Cố lên nhé
nhưng mình cũng không hiểu “chôn” là như thế nào.tưởng chừng như không thể đối mặt nổi, không thể chịu đựng được nhưng sự “không thể” đã diễn ra, ta vẫn phải sống mà ngày vẫn nối ngày….
Hi, mình đọc được câu chuyện này hơi mụn nhỉ. Cũng không còn trẻ để làm được như thế, nhưng mà đọc cũng thấy vui vui. Sao k có cô bé nào cho mình tham gia một trò chơi như thế nhỉ. Hixhix!:zzz:
Hehe, t cũng muốn dc thử lắm, nhg có vẻ bây h ae ta giừ rồi, đã quá đát chăng?