Có một thương gia nọ rất giàu có và mê đá quý. Một ngày kia, ông không quản gian khổ tìm đến châu Phi – lục địa đen vốn nổi tiếng về các loại đá với ý nghĩa tìm cho mình một viên kim cương hoàn mỹ, độc nhất vô nhị trên đời… …
Có một thương gia nọ rất giàu có và mê đá quý. Một ngày kia, ông không quản gian khổ tìm đến châu Phi – lục địa đen vốn nổi tiếng về các loại đá với ý nghĩa tìm cho mình một viên kim cương hoàn mỹ, độc nhất vô nhị trên đời.
Thương gia được giới thiệu với một người bán đá quý chuyên nghiệp ở đây. Sau một thời gian rất dài săm soi lựa chọn với đủ thứ máy móc dụng cụ, mãi mà ông vẫn chưa tìm được viên nào như ý. Thấy vậy, người bán đá quý lấy ra cho ông xem một viên kim cương hình quả lê rất lớn và có màu đen. Không giống như những viên đá khác, nó trông thật đẹp đẽ và lấp lánh. Người thương gia ngắm nghía hồi lâu rồi nói:
– “Nó có vẻ hoàn hảo thật đấy. Nhưng tôi cần một viên kim cương trong suốt cơ. Màu đẹp nhất đối với một viên kim cương, chỉ có thể là không màu.”
– “Ông nói đúng.”
Người bán đá quý trầm tư gật đầu. Rồi ông đi ra phía sau, lấy lên một chiếc hộp nhỏ. Khi mở ra, bên trong chiếc hộp là một viên kim cương khác. Nó đặc biệt lớn, và được cắt tỉ mỉ đúng kiểu “Heart&Arrow”. Nhưng điều khiến người thương gia bị cuốn hút nhất, chính là màu sắc của viên kim cương này. Nó trong suốt như thể vô hình, và qua đó, có thể nhìn thấu đến tận bên trong. Một màu trắng tinh khiết.
– “Ông sẽ lấy nó chứ?” Người bán đá quý hỏi, và chắc rằng người thương gia cuối cùng sẽ gật đầu, bởi vì đây chính xác là điều mà ông vẫn tìm kiếm. “Đây là viên ngọc trong suốt nhất mà tôi có.”
– “Tôi… Xin lỗi, tôi không thể.” Thương gia trả lời.
– “Tại sao thế??” Người bán đá quý sửng sốt.
– “Viên kim cương này – Thương gia nói – Có những chấm đen li ti bên trong nó. Tôi không thể chấp nhận một viên kim cương có tì vết. Dù thế nào đi nữa, tôi không thể chịu đựng được khi nhìn vào những điểm đen đó.”
… Cuối cùng, thương gia đã phải quay về nước mà không có lấy bất cứ một viên đá quý nào mang theo. Nhiều năm sau đó, ông vẫn tiếp tục hành trình tìm kiếm một viên đá quý hoàn hảo, nhưng ước mơ đó không bao giờ trở thành hiện thực.
Khi nhớ lại câu chuyện này, tôi cảm thấy mình giống hệt như vị thương gia kia, đôi khi cầu toàn đến mức ích kỷ. Tôi từng mơ ước có một người bạn trai trung thực và hết mực chân thành với mình, không bao giờ nói dối mình bất cứ điều gì, giống như một viên kim cương trong suốt vậy.
Nhưng đến khi tôi thực sự có được người đó, tôi lại cảm thấy rằng mình thật bất hạnh khi có một người bạn trai với quá nhiều khuyết điểm như vậy. Người ấy luôn luôn nói thật, kể cả những điều chẳng lấy gì làm dễ chịu. Khi nhìn vào chúng, tôi chỉ cảm thấy ghét hơn là yêu. Và chúng tôi càng ngày càng xa nhau.
Chỉ đến khi tôi nhận ra rằng, vì viên kim cương kia quá trong suốt nên người ta mới có thể nhìn thấu những tì vết bên trong nó; và vì màu trắng mà tôi yêu chẳng thể che giấu được bất cứ điều gì, thì đã quá muộn để có thể nắm giữ điều đó. Màu trắng của tôi đã rời xa tôi mãi mãi…
Chỉ đến lúc đó, tôi mới hiểu rằng, yêu thương thực sự là học cách chấp nhận, ngay cả những điều mà mình cho rằng là những tì vết khó coi.
Vì kim cương thực sự là luôn luôn có tì vết.
Chẹp chẹp có ý nghĩa !
Có vẻ có lý Àh mà trường ku có điểm rồi đấy, kết quả thế nào rồi?
chẹp chẹp chán hẳn được 14đ.Mọi người thì hỏi han ,mình thì múôi mặt nhục quá bác ạ
Ko sao, vẫn còn hy vọng, mà đợi cả CĐ nữa cơ mà, lo gì chứ cứ ăn chơi tẹt ga đê
òai đúng người ngoài cuộc bao giờ cũng nhởn nhơ hick
Ô, chuyện tất lẽ dĩ ngẫu rồi còn j nữa Thế đã xác định xong cha ku?
Tội nghiệp ku A cũng chả biết nên khuyên cái j, ngoài việc đi chơi xả stress Phởn tý đê
chưa bác ạ. Vẫn mông lung lắm 🙁
bác khuyên em như thế bao giờ ko chứ. Bác khuyên em đi chơi phởn phơ để cho phụ mẫu ngứa mặt lại ăn đòn có khi 😐 bác định chơi xỏ em đấy à =))Bác thì phởn là chắc ,năm đó bác thi phát đỗ luôn à 😉
Cố lên, cố bình tĩnh, ko cay cú, rồi mọi chuyện lại b thg` thôi thôi mà
Èo, a tạch ngay năm đầu, có đỗ đc đâu Thế a hỏi thêm lần nữa, tình hình ku thế lào rồi
tình hình của em thay đổi theo từng giờ. Lúc thế này lúc thế kia. Nói chung là tới khi nào có kết quả mới biết rõ được bác ạ 🙁
ủa sao đi đâu mọi người cũng nói như vậy thế nhỉ ??? quái thật ,quái thật. BÁc nhởn nhơ rồi ,chẹp ,nên nói vậy đựơc, chẹp 🙁
Chẹp chẹp, chắc đấy là tâm lý chung của nhg~ người ngoài cuộc rồi ku ah Lúc này đang rỗi, thì làm luôn 1 phát dự thi hát ol đi ku, biết đâu lại ăn đc giải… rút
Thi hát ol, bao h đc giải thì đến nhận quà http://www.facebook.com/note.php?note_id=411347470948&id=298874041165&ref=mfÔi mấy cái vụ đấy, lâu wa’ a cũng chả nhớ lắm Nv 2 hình như cũng chỉ học chậm hơn 1 tý thôi, ko xi nhê đâu, mà có học muộn hơn ~ 1 tháng cũng chả có vấn đề j cả, trc’ a cũng thế mà
ấy thế thi hát ở đâu hả bác ?Rock thì em xin kiếu. Họng em gào thét lên nghe .. chẹp… khùng lắm =))BÁc !cho em hỏi học nv2 thì bao giờ vào học ?Nv3 thì bao giờ vào học? Mà học mụôn hơn bọn nv1 có bị hổng kiến thức ko bác 🙁 bác là đàn anh đi trước ,em hơi bị .. tôn trọng zà bái phục nên … mới hỏi đấy 😉
Ủa vậy bác ko bị hổng kiến thức sao ??? Chẹp chẹp ,em lo lắm :(Chẳng biết nếu mình vào sau thì có học theo được hay ko nữa
Hơ, tất nhiên là hổng nặng chứ Dưng mà ko sao, đâu lại khắc có đó, chả may mất 1 tý chương trình, ko chết đâu ku
chet chu sao 🙁 hick