Cafe… Pepsi… Mưa lạnh…

Cafe
Anh thích cafe. Hẳn rồi, mọi người đàn ông đều thích cafe. Cafe ko ngọt ngào, thậm chí là đắng nghét, nhưng có sức hút quyến rũ mê hồn. Vì nó rất thơm và đậm đà. Cafe mà, ai cưỡng lại được?

Pepsi
Em thích pepsi. Ít đứa con gái thích uống pepsi đến độ "lậm" như em. Vào quán, như 1 thói quen, em gọi pepsi và khoai tây chiên. Chủ quán phải bật cười khi em chỉ có 2 thú vui đó. Khách quen mà. Mỗi khi em và anh cùng đến: cứ thế pepsi – cafe và khoai tây chiên.

Mưa lạnh
Ngày đầu gặp anh là trời vừa tạnh sau 1 cơn mưa. Mưa lạnh! Em lạnh run và đứng chờ anh gần trường. Em thích cái ko khí đó, thoải mái, mát mẻ và trong lành. Tình cảm cũng từ cái trong lành ấy mà đi lên… …

Cafe
Anh thích cafe. Hẳn rồi, mọi người đàn ông đều thích cafe. Cafe ko ngọt ngào, thậm chí là đắng nghét, nhưng có sức hút quyến rũ mê hồn. Vì nó rất thơm và đậm đà. Cafe mà, ai cưỡng lại được?

Pepsi
Em thích pepsi. Ít đứa con gái thích uống pepsi đến độ "lậm" như em. Vào quán, như 1 thói quen, em gọi pepsi và khoai tây chiên. Chủ quán phải bật cười khi em chỉ có 2 thú vui đó. Khách quen mà. Mỗi khi em và anh cùng đến: cứ thế pepsi – cafe và khoai tây chiên.

Mưa lạnh
Ngày đầu gặp anh là trời vừa tạnh sau 1 cơn mưa. Mưa lạnh! Em lạnh run và đứng chờ anh gần trường. Em thích cái ko khí đó, thoải mái, mát mẻ và trong lành. Tình cảm cũng từ cái trong lành ấy mà đi lên.

—-

Anh và em vẫn giữ thói quen cũ. Nhưng bây giờ, mọi thứ, đã còn đâu?
Những lúc trời mưa, em thích uống pepsi nhâm nhi dù nó khiến em rét run. Nhưng lúc ấy có anh bên cạnh, em thoải mái nép mình vào. Em quên hẳn đi cái giá lạnh bên ngoài và cảm thấy an toàn bên anh.

Những lúc trời mưa, anh thích nhấm nháp từng giọt cafe đắng ko đường và chọc em đến phát tức. Ly cafe vơi dần những cuộc nói chuyện thâu đêm suốt sáng. Quen với anh, em phải chấp nhận 1 điều: anh sẵn sàng ko uống gì, ngoài cafe ko đường mà thôi.
—-

Ngày pepsi có loại mới, có hương vị cafe, em mua uống thử. Em chẳng thể nào uống được. Anh dùng 1 tý, vội nhè ra ngay. 2 đứa cùng bật cười. Nhưng đâu nghĩ đến mọi chuyện về sau…

—-

Về bản chất, cafe là cafe, pepsi là pepsi. Rõ ràng nó ko thể nào hòa chung được. Như lon Pepsi có hương vị cafe kia, vị pepsi nhưng hương cafe, khó uống vô cùng.

Anh và em cũng thế.

Bản chất anh là 1 người lớn,còn em là 1 đứa con nít. Chẳng bao giờ hòa hợp được. Quen nhau, đi chơi cùng nhau, trêu đùa nhau, tỏ tình nhau nhưng ko bao giờ đạt đến ngưỡng tình yêu cả.

Vì 1 đứa con nít, thích pepsi, thích mưa lạnh để nép vào anh…

Vì 1 người lớn, thích cafe, yên tĩnh cho những phút suy tư trầm mặc…

—-

Mưa lạnh, rất đỗi lạnh lùng. Những ngày mưa đến, em lại mang cafe ra nhấm nháp và tập làm quen với nó. Khó uống và khó nuốt. 1 lần nghịch, em thêm 1 tý cafe vào pepsi. Nhắm mắt lại, cảm nhận hương vị của nó, nồng, đậm, thơm và sâu nhưng ko bao giờ hòa tan vào nhau được.

Có những chiều đông giá lạnh xứ người, anh tự rót cho mình 1 ly pepsi đầy uống và nhớ đến em. Anh cho 1 viên đá cafe anh làm sẵn vào pepsi, thế này sẽ dễ uống hơn…

—-

Bây giờ, em hạnh phúc với con đường mình chọn. Dùng kèm pepsi với 1 loại soda khác, có vẻ mọi thứ đơn giản hơn…

Anh thì thêm riêng cho mình 1 ít sữa, để thử loại mới…

Rồi đến 1 lúc nào đó, giữa trời mưa lạnh, cafe lại hòa tan trong pepsi… ngon vô cùng…
Là đến khi nào nhỉ?

3 Replies to “Cafe… Pepsi… Mưa lạnh…”

  1. hihi, nghe thì dễ thương. Xin được mạn phép, là bạn tự sáng tác hay sưu tầm vậy??

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *