Mặt trăng và Mặt Trời tranh cãi với nhau về Trái Ðất. Mặt Trời nói : "Lá và cây cối, tất cả đều màu xanh". Nhưng Mặt Trăng thì lại cho rằng, tất cả chúng mang một ánh bạc lấp lánh. …
Chị tôi
Tôi luôn nghĩ mình là đứa trẻ bất hạnh. Nhà nghèo nên việc học hành cuả tôi vất vả lắm. Mười một tuổi phải xuống Hải Phòng ở nhà cậu để vừa học vừa làm thêm. Vài năm sau, về nhà, bố mẹ, lục đục. Nhà cửa tan hoang. Tôi hỏi: "Chị đâu?" . Mẹ cười như mếu: "Vào Sài Gòn theo bác Trưởng". Tôi nhìn lên tường: chị tươi cười sau vành nón, hai mắt lóng lánh nước…
Nguyễn Thị Thu Huệ
(40 truyện rất ngắn – 1994) …
Ý nghĩa của số 0
Tại sao những đứa trẻ luôn đếm "1…2…3” hay “oẳn tù tì”, rất nhiều trò chơi của chúng, mà không bao giờ có số 0?
Một lần tôi hỏi em tôi: “Sao em không đếm từ số 0: 0…1…2…3?”. Em nhìn tôi ngạc nhiên… …
Bắt đầu từ con số 0
Bạn sẽ làm gì khi có một ngày thức dậy thấy bên mình không còn gì nữa cả. Tiền trong túi không còn, việc làm không có, người yêu chia tay, bạn bè, gia đình ở xa… Cuộc sống coi như mất hết ý nghĩa. …
Smile
Trong tiếng Anh từ “smile” có nghĩa là nụ cười, thế bạn có biết nụ cười được tạo nên từ những yếu tố nào không?… …
Chuyện 4 ngọn nến
Trong căn phòng tối, có bốn ngọn nến đang cháy. Xung quanh thật yên tĩnh tới mức người ta có thể nghe thấy tiếng thì thầm của chúng… …
Tám cẳng hai càng
Mẹ Tấm nghiêng giỏ cua mới bắt ở đồng về. Trận mưa những con cua nâu, đen trút xuống chậu nước. Chúng bò lổm ngổm, mình lấm láp bùn đất, miệng phun bọt, đục ngầu cả chậu.
Nguyễn Quang Trung
(40 truyện rất ngắn – 1994) …
Chiếc đàn Piano màu gụ đỏ
Khi tôi 20 tuổi, tôi bán hàng thuê cho một hiệu đàn piano ở St. Louis. Một lần, chúng tôi lại nhận được một "đơn đặt hàng" là một bưu thiếp từ vùng Đông Nam Missouri. Trên bưu thiếp đó có viết "Xin hãy mang một chiếc đàn piano màu gụ đỏ tới cho cháu tôi. Tôi sẽ trả góp 10 đôla mỗi tháng bằng tiền bán trứng gà". Qua nét chữ có thể đoán đó được người viết là một bà cụ. Bà ấy viết câu đó lặp đi lặp lại kín mít tấm bưu thiếp, viết cả ra những diềm giấy còn thừa ở mặt trước cho đến khi chỉ còn ra một khung nhỏ ghi địa chỉ. …
Bức tranh bị bôi bẩn
Có một anh chàng họa sĩ từ lâu ôm ấp ước mơ để lại cho hậu thế một tuyệt tác. Và rồi một ngày kia chàng bắt tay vào việc… …
Hoa cho người sống
Tôi là kẻ quét rác, xén cỏ trong công viên. Cái nghề ít ai để ý, chỉ có tự tôi hay để ý mình. Người ta gọi đó là mặc cảm, chẳng biết có đúng không?
Trung Trung Đỉnh
(40 truyện rất ngắn – 1994) …