Yêu có cần phải nói?

John, anh chàng người Mỹ gốc Hoa đang thơ thẩn với bản nhạc viết dở, bỗng bị cô giáo gọi lại bằng câu hỏi:

John, trong giờ học của tôi, bạn có thể ra ngoài nếu bạn ko muốn nghe, nhưng nếu bạn đã ngồi trong lớp rồi, hy vọng bạn có thể tập trung vào bài giảng, bạn nói tôi nghe: Thế nào là tĩnh mạch??? Thế nào là gây mê ???

Okie, thưa cô, Tĩnh mạch ư? – 1 con sông trôi nhẹ nhàng trong sinh mệnh, mãi mãi chỉ hướng về nơi cư ngụ của trái tim… …

Continue reading “Yêu có cần phải nói?”

Em mà ko béo, còn lâu anh mới… yêu!!!

Gửi Béo hâm, béo xinh nhất của anh!

Hôm qua, cô bé của anh mặt buồn xo, khác hẳn ngày thường. Khi anh hỏi thì gục vào vai anh nức nở: “Anh có buồn khi người yêu anh vừa… lùn như cây nấm, lại vừa… béo ko?”. Anh chỉ muốn cắn vào tai em 1 cái thật đau, vì em thật ngốc nghếch.

Từ ngày đầu anh quen em, anh đã trêu “em mét rưỡi” và rất chi là… mũm mĩm. Khi em bị trượt ngã, anh vô tình được nắm bàn tay em. Tay em rất mềm (vì nhiều… thịt, hehe) anh thấy… mát và thích lắm (Có khi anh yêu nhóc vì bàn tay ấy đấy). Ấn tượng thứ hai là, nhóc ăn cái gì trông cũng ngon ơi là ngon, khiến 1 lần anh viêm họng khản đặc mà cũng “đua đòi” “oánh” liền tù tì bốn cốc sữa chua. Kỉ lục! Anh chưa từng ăn được nhiều sữa chua đá như thế… …

Continue reading “Em mà ko béo, còn lâu anh mới… yêu!!!”

Cafe… Pepsi… Mưa lạnh…

Cafe
Anh thích cafe. Hẳn rồi, mọi người đàn ông đều thích cafe. Cafe ko ngọt ngào, thậm chí là đắng nghét, nhưng có sức hút quyến rũ mê hồn. Vì nó rất thơm và đậm đà. Cafe mà, ai cưỡng lại được?

Pepsi
Em thích pepsi. Ít đứa con gái thích uống pepsi đến độ "lậm" như em. Vào quán, như 1 thói quen, em gọi pepsi và khoai tây chiên. Chủ quán phải bật cười khi em chỉ có 2 thú vui đó. Khách quen mà. Mỗi khi em và anh cùng đến: cứ thế pepsi – cafe và khoai tây chiên.

Mưa lạnh
Ngày đầu gặp anh là trời vừa tạnh sau 1 cơn mưa. Mưa lạnh! Em lạnh run và đứng chờ anh gần trường. Em thích cái ko khí đó, thoải mái, mát mẻ và trong lành. Tình cảm cũng từ cái trong lành ấy mà đi lên… …

Continue reading “Cafe… Pepsi… Mưa lạnh…”

Từ bỏ – Mặt trái của sự lựa chọn?

Ko từ bỏ ko có nghĩa là đã lựa chọn. Phần lớn mọi người đều rất khó khăn khi lựa chọn vấn đề, tất cả đều do ko hiểu thế nào là từ bỏ và ko dám từ bỏ. Ví dụ khi đứng trước 2 sự lựa chọn, 1 là ra nước ngoài học tập, 2 là nhận được công việc tốt. Thà bạn nói ko biết lựa chọn cái nào cần hơn là nói ko biết từ bỏ cái nào. 1 người đưa ra được sự lựa chọn thích hợp là do người đó biết từ bỏ những gì cần bỏ… …

Continue reading “Từ bỏ – Mặt trái của sự lựa chọn?”

“Anh à! Em chết rồi!”

Anh sẽ đi em ạh!

– Đi đâu?

– Hàn Quốc??

– Đùa àh?

– Ko đùa đâu, lần này ko phải đi chơi, anh sẽ đi lâu đấy.

– 10 năm hay 20 năm? (cười khẽ )

– Anh ko đùa đâu, từ nay, em phải tự chăm sóc cho bản thân nhé… Anh ko còn bên cạnh em đc đâu…

– Anh… anh sẽ wên em chứ ?

– Ko chắc, chờ đến lúc anh về… Em sẽ mãi là bạn của anh đúng ko??? …

Continue reading ““Anh à! Em chết rồi!””

Bạn nên có

Bạn thấy những người gần gũi nhất với mình như thế nào? Họ tốt bụng? Hài hước? Dễ đồng cảm? Thân thiện? Họ có thể có một trong những phẩm chất trên nhưng lý do thực sự khiến bạn làm thân với họ là vì họ có được những phẩm chất mà bạn mong mình có. Sau đây là 10 người bạn mà ta cần có trong cuộc sống… …

Continue reading “Bạn nên có”

Ngày mai tươi đẹp

Lá cây xanh rồi lại vàng, hoa nở rồi lại tàn. Nhìn những chiếc lá khô, hoa tàn đó lần lượt rời bỏ cành cây, thở dài 1 tiếng trở về với cát bụi, chắc bạn sẽ nghĩ : chúng đi rồi ko bao giờ trở lại.

Nhưng xuân đi rồi xuân đến, hoa tàn rồi hoa lại nở, cành cây trơ trụi lại mọc ra những lá xanh tươi. Con đường nhỏ vắng vẻ, trống trải lại tràn đầy những bông hoa rực rỡ. Cái mất đi ngày hôm qua lại hoàn toàn khôi phục trở lại, nhìn thấy những điều này, bạn còn cảm thấy thế giới này thiếu gì nữa?

Chính vì hoa tàn lá rụng mới khiến cho đất cát màu mỡ, ẩn chứa sức mạnh. Chính vì có sự mục nát điêu tàn của chúng thì mới có mùa xuân năm sau sáng lạn. Trong hàng triệu mầm non tươi mới đó, trong những nụ hoa rực rỡ đó, trong những nụ cười trẻ thơ đó chẳng phải đang viết ra tên tuổi của những người đã khuất hay sao? …

Continue reading “Ngày mai tươi đẹp”

Giá trị của những câu hỏi

Bọn chúng chẳng cần lý do gì cả. Chúng đến nhà anh chỉ vì anh là người gốc Do Thái. Quân Đức quốc xã xông vào nhà, lôi anh và cả gia đình anh đi. Ngay sau đó chúng lùa họ như bầy gia súc và tống lên xe lửa rồi chở thẳng đến trại tập trung… Chúng đã giết chết họ và chỉ mình anh còn sống.

Làm sao mà anh có thể sống nổi trước cảnh tượng hãi hùng phải nhìn thấy con mình nơi bộ quần áo của 1 đứa trẻ khác vì bây giờ con anh đã chết sau 1 cơn mưa đạn? …

Continue reading “Giá trị của những câu hỏi”