Những lá bài xoay ngược cuộc đời

Làm thế nào mà tôi đã thoát khỏi sự bủa vây của quá khứ?

Vào những buổi chiều thứ bảy khi tôi lên 10, cha tôi thường dắt tôi đến 1 tiệm nhỏ bán bánh mì xăng-quít ở dưới phố Philadelphia, nơi ông hay đánh bài rumi tay đôi ở phía sau với những người đàn ông bề ngoài trông dữ dằn. Họ bập xì gà liên tục và nhả khói dày đặc làm ko khí xám xịt, ngập ngụa, trộn lẫn với mùi thịt nướng và hành.

Trong khi họ đánh bài tôi giết hời gian nơi máy bắn đạn sáng rực trong 1 góc tối. Cái máy này mô phỏng theo 1 trò cờ bạc, và nếu bạn thắng được trong 1 số trò chơi thì người chủ sẽ trả tiền cho bạn. Ðó là vào những năm 60, chúng tôi sống dựa vào tiền trợ cấp phúc lợi xã hội, vì thế có lần, khi tôi ăn được 4 đô la thì máu đỏ đen càng ngấm vào người tôi… …

Continue reading “Những lá bài xoay ngược cuộc đời”

Nến

Có 1 người rất nghèo, chuyên làm nến và bán nến. Tuy nhiên chẳng mấy ai mua nến cả. Ông cũng ít giao thiệp nên càng ngày càng sống khép kín với mọi người. Cứ mỗi buổi tối ông đóng cửa, tắt đèn, tự giam mình trong nhà và than thầm về số phận.

Dần dần ông đi tới tuyệt vọng. Ông nghĩ rằng, ông nên kết liễu đời mình là hơn cả. 1 buổi tối, ông quyết định thực hiện suy nghĩ đó. Đột nhiên có tiếng nói:

– Ông làm nến, sao ko tự thắp cho mình 1 ngọn nến… …

Continue reading “Nến”

Không bao giờ là quá trễ

Ngày đầu tiên ở trường, sau khi giáo sư tự giới thiệu với bọn sinh viên lớp Hóa chúng tôi, ông đố chúng tôi xem trong lớp có gì lạ. Tôi đứng lên và nhìn xung quanh, đang như thế thì bỗng có 1 bàn tay nhẹ nhàng đặt lên vai. Tôi quay lại và thấy 1 bà già nhỏ bé, nhăn nheo đang mỉm cười – 1 nụ cười bừng sáng.

Bà nói: "Chào cậu trai. Tên tôi là Rose. Tôi tám mươi bảy tuổi. Tôi bắt tay cậu 1 cái được ko?"

Tôi cười to và vui vẻ đáp lại: "Dĩ nhiên rồi!" và thế là bà cụ bắt tay tôi 1 cái rõ chặt… …

Continue reading “Không bao giờ là quá trễ”

Câu chuyện về… Hôm qua, Hôm nay và Ngày mai

1 lớp của trường tiểu học Mỹ có 26 học sinh đặc biệt vì chúng đều có những quá khứ tội lỗi: em thì đã từng tiêm chích, em thì đã vào trại cải tạo, thậm chí có 1 học sinh nữ trong 1 năm đã phá thai ba lần. Gia đình đã từ bỏ chúng, các thầy cô giáo và nhà trường cũng coi chúng là đồ bỏ đi. Cuối cùng, lớp học được giao cho cô giáo Phila chủ nhiệm.

Ngay ngày đầu tiên của năm học, Phila đã ko dọa nạt, ra oai với chúng như những giáo viên trước mà cô nêu ra cho cả lớp 1 câu hỏi sau: “Cô kể cho các em 1 số điểm trong quá khứ của 3 ứng cử viên như sau:

Người thứ nhất luôn tin vào y thuật của thầy cúng. Ông ấy từng có hai người tình, ông ta hút thuốc và nghiện rượu trong nhiều năm liền.

Người thứ hai đã từng bị đuổi việc hai lần. Ngày nào ông ta cũng ngủ đến trưa, tối nào cũng uống 1 lít rượu Brandy và cũng từng hút thuốc phiện.

Người thứ ba từng là anh hùng trong chiến đấu. Ông ta luôn giữ thói quen ăn kiêng, ko hút thuốc, thỉnh thoảng mới uống rượu, thường uống bia nhưng ko uống nhiều. Thời thanh niên chưa từng làm gì phạm pháp”… …

Continue reading “Câu chuyện về… Hôm qua, Hôm nay và Ngày mai”

Chút dư vị của cuộc sống

Lần thứ nhất tôi nghe bản nhạc này, tôi tin rằng cuộc sống luôn êm đềm trôi như vậy.

Lần thứ 2 tôi nghe bản nhạc này, tôi thấy rằng cuộc sống nhiều khía cạnh, mỗi khía cạnh được tạo nên bởi sự các cảm xúc. Bạn đi, bạn gặp, bạn nhìn và bạn lướt qua nhau nhưng dư vị của xúc cảm ấy đã hình thành trước khi bạn nhận ra sự tồn tại của nó. Những xúc cảm ấy trở thành những nốt nhạc để cùng hòa tấu lên giai điệu mang tên “Cuộc sống”… …

Continue reading “Chút dư vị của cuộc sống”

Trái tim, Bộ óc và Cái lưỡi

1 ngày kia, trái tim, bộ óc và cái lưỡi đồng ý với nhau sẽ ko bao giờ nói những lời đơn sơ bé nhỏ nữa.

Trái tim: "Những lời đơn sơ nhỏ bé chỉ làm bận rộn ta thôi. Chúng làm cho ta trở nên yếu đuối. Sống trong thời buổi này, trái tim phải trở nên cứng rắn, cương quyết chứ ko thể mềm nhũn dễ bị xúc động được."

Bộ óc đồng tình: "Vâng, đúng thế, thời buổi này chỉ có những tư tưởng cao siêu, những công thức tuyệt vời, những chương trình vĩ đại mới đáng cho bộ óc suy nghĩ tới. Những lời đơn sơ nhỏ bé chỉ làm mất thời giờ, mà thời giờ là vàng bạc."… …

Continue reading “Trái tim, Bộ óc và Cái lưỡi”

Một vài dòng…

Nhiều năm về trước, 1 ủy viên chấp hành khá cao tuổi của 1 công ty dầu lửa đã đưa ra 1 quyết định sai lầm làm công ty thiệt hại hơn 2 triệu đôla. John D. Rockefeller lúc đó là người đứng đầu tập đoàn này. Vào cái ngày đen tối mà tin tức khủng khiếp trên được lan truyền ra, hầu hết các nhân viên và ủy viên khác của công ty đều lo lắng và muốn tránh mặt Rockefeller, ko ai muốn bị liên lụy gì.

Chỉ trừ có 1 người, đó chính là ủy viên đưa ra quyết định sai lầm kia. Ông ta là Edward T. Bedford. Rockefeller ngay hôm ấy hẹn gặp Bedford và Bedford rất đúng giờ. Ông ta đã sẵn sàng nghe 1 "bài diễn thuyết" nghiệt ngã từ Rockefeller… …

Continue reading “Một vài dòng…”

Em đã tra từ điển chưa?

Có 1 chàng trai mà 1 cô gái đem lòng thương mến nhau mà ko ai dám bày tỏ, họ giằng co, họ xa lánh và nhiều những cảm xúc mâu thuẫn. Ko phải vì họ ko hợp nhau hay có rào cản mà là vì đó là mối tình đầu, cả hai đều e dè và do dự vì sợ sự tổn thương thất bại cho mối tình đầu tiên.

1 buổi tối, chàng trai đã hết sức cẩn thận làm 1 tấm thiếp, nắn nót viết lên những lời bấy thầm kín nhất bộc lộ tình cảm của mình nhưng anh ko biết phải làm như thế nào mới có thể đưa được cho cô gái, anh ko đủ can đảm. Sau hồi lâu suy nghĩ, anh ra quán uống vài ly rượu và bước đến gõ cửa phòng cô gái… …

Continue reading “Em đã tra từ điển chưa?”

Định nghĩa từ

Tôi va phải 1 người lạ trên phố khi người này đi qua. “Ồ xin lỗi”, tôi nói. Người kia trả lời: “Cũng xin thứ lỗi cho tôi, tôi đã ko nhìn cô”. Chúng tôi rất lịch sự với nhau.

Nhưng ở nhà thì mọi chuyện lại khác. Tối nọ, lúc tôi đang nấu bếp thì cậu con trai đến đứng sau lưng. Tôi quay người và đụng vào thằng bé làm nó ngã chúi xuống sàn nhà. “Tránh xa chỗ khác” – tôi cau mày nói. Con trai tôi bước đi, trái tim bé nhỏ của nó vỡ tan. Tôi đã ko nhận ra là mình đã quá nóng nảy… …

Continue reading “Định nghĩa từ”