Đếm…

23h30 – 18/7/200x…

Anh mở mắt ra đã thấy em ngồi cạnh bên cạnh. Em vuốt tóc anh rồi hôn lên môi anh.

– Anh tỉnh rồi ah? Em xin lỗi nhưng em phải đi đây…

– Chúng ta phải xa nhau 1 thời gian, có lẽ với anh sẽ lâu nhưng anh phải cố gắng anh nhé! 1 năm sau chúng ta sẽ gặp lại nhau chỉ 1 năm thôi anh yêu ah!

Anh im lặng nhìn em ko thể nói một lời nào. Em nắm chặt tay anh.

– Chúng ta sẽ lại được ở bên nhau mà anh. Đừng quên em, anh nhé!

Anh mỉm cười.

– Ừhm, từ ngày hôm nay anh sẽ đếm sẽ đếm đến khi em về với anh. Khi anh dừng đếm thì em sẽ quay trở về đúng ko?

Em gật đầu mỉm cười và quay đi. Anh lại mơ màng chìm vào cơn mơ… …

23h30 – 18/7/200x…

Anh mở mắt ra đã thấy em ngồi cạnh bên cạnh. Em vuốt tóc anh rồi hôn lên môi anh.

– Anh tỉnh rồi ah? Em xin lỗi nhưng em phải đi đây…

– Chúng ta phải xa nhau 1 thời gian, có lẽ với anh sẽ lâu nhưng anh phải cố gắng anh nhé! 1 năm sau chúng ta sẽ gặp lại nhau chỉ 1 năm thôi anh yêu ah!

Anh im lặng nhìn em ko thể nói một lời nào. Em nắm chặt tay anh.

– Chúng ta sẽ lại được ở bên nhau mà anh. Đừng quên em, anh nhé!

Anh mỉm cười.

– Ừhm, từ ngày hôm nay anh sẽ đếm sẽ đếm đến khi em về với anh. Khi anh dừng đếm thì em sẽ quay trở về đúng ko?

Em gật đầu mỉm cười và quay đi. Anh lại mơ màng chìm vào cơn mơ…

20/7/200x…

Tỉnh lại ở trong bệnh viện đầu anh choáng váng. Đau quá! Chẳng nhớ chuyện gì xảy ra nữa, đầu và tay quấn băng. Chuyện gì đã xảy ra thế nhỉ? sao ko nhớ được gì cả?

Mẹ và bé em mừng rỡ khi thấy anh tỉnh lại. Bé em vội chạy đi kêu bác sĩ. Mẹ khóc:

– Con tỉnh lại rồi, cảm ơn trời! con bất tỉnh gần 2 ngày nay rồi! Mẹ…

Mẹ nghẹn ngào nói ko nên lời. Anh cũng ko nói được gì vì đau quá và mệt. Lại thiếp đi trong lúc mơ màng anh nghe bác sĩ nói sẽ rằng anh đã tỉnh lại rồi thì sẽ ko sao nhưng phải mổ.

21/7/200x

Đầu giờ vẫn còn nhức lắm và vẫn cứ mơ mơ màng màng thức rồi lại ngủ, ngủ rồi lại thức trong cơn mơ chả ăn gì được trong người anh vẫn thấy khó chịu. Em ra đi thật sao? chuyện gì đã xảy ra nhỉ? Sao em lại ra đi? Vì anh vì em hay vì ai? Anh sẽ đếm! 3 ngày rồi ah? Ừhm mới chỉ có 3 ngày thôi! anh nhớ em wá!

Anh lại được gặp em, anh cầm tay em đi trên bờ cát trắng giữa bầu trời đêm. Anh lại thấy em cười nụ cười quen thuộc, cái chun mũi quen thuộc của em. Và cả 1 nụ hôn ngọt ngào…

22/7/200x

Ngày thứ tư rồi em nhỉ? Anh vẫn phải nằm trên giường nhưng đã đỡ hơn nhiều rồi em ơi! hôm nay anh đã có thể nói chuyện với mọi người. Hôm nay chủ nhật, mẹ được nghỉ nên vô bệnh viện sớm anh cũng thấy đỡ cô đơn. Giá như giờ này anh đã qua nhà em kêu cố bé lười dậy đi ăn sáng với anh rồi nhưng…

23/7/200x

Bác sĩ nói thứ 6 này anh sẽ mổ rồi. Ha ha! Sao nghe thấy mổ là người cứ rờn rợn lên ý cứ như hồi bé nghe tới chích ngừa là sợ. Anh nhát quá em nhỉ? Anh vẫn đếm đây! Được 5 ngày rồi! Anh lại buồn ngủ nữa rồi. Ừhm anh sẽ ngủ để được thấy em trong mơ thấy em cười…

24/7/200x

Mai là được 1 tuần em xa anh rồi nhỉ? Bệnh viện buồn tênh chỉ còn mình anh nhìn ngoài trời âm u quá! Nhưng sao ko mưa? Anh nhớ… em thích mưa lắm thích đi biộ dưới trời mưa. Có lần em giận anh và đi bộ về nhà dưới mưa mặc kệ cho anh lái xe theo năn nỉ. nhưng khi về tớ nhà em gọi cho anh và nói: "Em ko giận anh đâu, chỉ vì em thích đi dưới mưa mà thôi. Ghét anh lắm!"

Em bướng lắm! Chả hiểu sao anh lại yêu cái tính bướng bỉnh đó nhỉ? Bé em đem cháo vô rồi. Anh phải ăn đây Ha ha ^_^ Cháo mẹ nấu ngon tuyệt!!! Ăn xong anh phải uống thuốc, hix ,nhìn cả đống thuốc đó anh phát ngán rồi!.

25/7/200x

1 tuần rồi! Mới chỉ là một tuần thôi! Anh thấy mẹ lo lắng vì anh cứ lẩm bẩm 1 mình hoài. Mẹ ko hiểu anh đang nói chuyện với em. Ha ha, anh sẽ đếm cho đến khi em quay lại với anh, anh đang đếm… đếm… đếm…

26/7/200x

Bố gọi điện thoại về VN hỏi tình trạng của anh. Mẹ báo rằng anh sắp phải mổ hình như bố lo lắm em ah. Lâu wá anh chưa gặp bố. Chắc cũng 2 năm rồi nhỉ? Anh nhớ em lần đầu gặp bố anh. Bố thì nhìn em chằm chằm còn em thì cúi gằm xuống ko dám nói 1 lời đến nỗi bố phải bật cười và nói: "Cháu hiền thế thì sao quản được nó, nó mà bắt nạt cháu cứ nói bác, nó phá lắm". Anh ko phá đâu nhỉ? Anh hiền và ngoan lắm chả bắt nạt em đâu chỉ có em cứ ăn hiếp anh thôi, hu hu!

…8 ngày rồi…

27/7/200x

Mai anh sẽ mổ em ah? Sao ko thấy em vào thăm anh nhỉ? Em quên anh rồi sao? Bạn đếm thăm anh nhiều lắm có cả hoa nữa trái cây nữa có em ở đây gọt cho anh ăn nhỉ? Chả thích mẹ gọt đâu! Nhớ em wá đi…

…9 ngày rồi…

28/7/200x

8h30 mọi chuẩn bị đã xong, điều dưỡng viên đưa anh xuống phòng mổ… Khi đèn chiếu vào anh. anh thấy em! Em đang đứng cạnh anh đang nắm tay anh anh cảm nhận được thật sự cảm nhận được bàn tay em bàn tay ấm áp và nhỏ nhắn. Đúng là em thật rồi. Em ở lại bên anh…

…10 ngày rồi…

29/7/200x

Anh tỉnh lại. Em đâu rồi? Em đâu rồi? Anh nhìn quanh chỉ có bé em. Nó nói "Anh tỉnh rồi hả, May wá trong lúc mổ cho anh gặp sự cố. Ca mổ phải kéo dài thêm 3 tiếng nữa. Mẹ gần như muốn xỉu. Em sợ wá, nhưng giờ ko sao rồi ca mổ thàng công. Em tưởng mất ông anh yêu quí của em rồi chứ. Ah mẹ mệt wá về nghỉ rùi, tối wa mẹ thức suốt đêm bên cạnh anh đó. Anh ăn jì ko mẹ có đem cháo tới này… Ah, anh vẫn mệt hả anh nằm nghỉ đi nha khi nào muốn ăn thì kêu em" Con bé này…

Anh lại thiếp đi… Em đâu rồi?… Anh lại phải đếm…11 ngày rồi…

30/7/200x

Chắc tuần sau anh có thể về rồi. Anh muốn về thật sớm về để gặp em, về lại căn phòng thân yêu của anh. Về để được đi những con đường quen thuộc của 2 đứa lại được ngắm mưa trên ban công…

…12 ngày rồi…

….

9/8/200x

Anh được về nhà rồi! Đi trên đường về trời cứ mưa rả tít ngồi trong xe nhìn ra ngoài mưa lất phất. Ko biết giờ này em có đi ngoài mưa ko nhỉ? Lại được nằm trong căn phòng thân thuộc anh đưa tay xoa đầu con gấu bông em tặng anh sn năm ngoái bất chợt anh mỉn cười và nụ cười ấy lại tắt ngấm. Anh tự hỏi giờ này em đang ở đâu? Sao em lại ra đi. Anh yêu em nhiều lắm!

…22 ngày rồi…

…anh vẫn đếm…

16/8/200x

Sau vụ tai nạn xe anh nát bét phải nằm trong garage dài hạn. Cũng may là còn xe của bố để nhà chứ ko biết sao để có xe đi làm nữa. Mai anh đi làm lại rối. Như vậy thích thật! nằm ở nhà dưỡng bệnh thấy buồn làm sao. Đầu anh vẫn còn đau nhất là lúc về khuya.

Hôm nay… anh đến nhà em. Vẫn cái chung cư quen thuộc ấy những bậc thang quen thuộc ấy anh lên nhà em lòng anh hồi hộp đến lạ thường tớ căn nhà quen thuộc ấy… Cửa khóa, em ko có nhà em đâu rồi?

… Anh ngồi trước cửa nhà em chờ đợi… chờ… và anh vẫn đếm… 29 ngày rồi… Em ơi!

17/8/200x

Ngày đầu tiên đi làm lại, vui lắm em ah! Mọi người ai cũng hỏi han anh, động viên anh. Lại được ngồi vào cái bàn làm việc lại được vẽ anh vui lắm. Nhưng giá như có em như hồi trước có em buổi trưa gọi cho anh hỏi anh ăn j chưa ra Windows dùng bữa với em nhé! Và anh gọi cho em và chỉ nghe được 1 câu nói lạnh lùng: "Số máy quí khách vừa gọi hiện ko liên lạc được xin quí vui lòng gọi lại sau". Buông điện thoại miệng anh nghẹn đắng ngồi xuống ghế đầu óc cứ quay cuồng. Anh ko tin đó là sự thật đâu tại sao chúng ta lại phải xa nhau. Thật ra em đi đâu? Giờ em có nhớ tới anh ko.

Anh hứa với em là anh sẽ đếm khi anh dừng đếm em sẽ trở về bên anh em nhé!

…30 ngày… em ra đi…

20/8/200x

Ngày chủ nhật anh lái xe trên Nguyễn Tri Phương, con đường mà chúng mình thường gọi là Silkroad. Con đường anh vẫn chở em đi học hằng ngày. Anh dừng xe trước cổng trường em và bất chợt nhấn ga đi… Anh lái xe dường như những giọt nước mắt đang trào ra… Anh nhớ em.

Chiều nay anh lại đến nhà em, cánh cửa vẫn là cái ổ khóa ấy. Anh để lại 1 cành hồng ngay trước cửa nhà em… Anh lại đếm e đi… 33 ngày rồi…Mằn mặn vị của giọt dài lăn trên má…

14/9/200x

đã… 58 ngày rồi…

Trưa nay anh xin nghỉ ra quán Hi-end ngồi. Em biết hôm nay là ngày gì ko? Ngày mà anh gặp em lần đầu đấy. Anh nhớ hôm đó anh ngồi ở chỗ cái bàn dài và để ý thấy 1 cô bé ngồi 1 mình cạnh cửa sổ nhìn ra đường cạnh cây đàn piano. Anh lại gần và hỏi: "Ko sợ nắng sao?" Em quay lại nhìn anh và lại tiếp tục nhìn ra ngoài cửa sổ. Anh đặt tách cafe xuống và ngồi đối diện đan bàn tay lại và xoay xoay 2 ngón trỏ. Em lại nhìn anh và lần này là cười và hỏi lại: "Anh trai ko sợ nắng ah?" anh phá lên cười và lắc đầu: "Chỗ này là chỗ anh thường ngồi".

Em gật đầu: "Vậy ah? Thế thì em trả chỗ lại cho anh nhé"

Anh giật mình: "Ko! Ko! em cứ ngồi đi. Ko sao. Em mới uống quán này lần đầu ah?"

Em mỉm cười:" Ko anh ah, đây là lần thứ "n", những lần thứ "n -" khác em đi với bạn em. Đây là lần đầu tiên em đi một mình."

Anh nháy mắt: "Bạn trai ah"

"Ah, ko phải" em cười.

Ngày chúng ta quen nhau là thế đó. Anh vẫn nhớ hôm đó là 1 ngày đầy nắng giữa những ngày mưa, nhưng cơn mưa liên tục trong tháng 9. Lúc ấy anh mới đi làm và em cũng đã là sinh viên năm cuối. Cũng đã 2 năm rồi em nhỉ? vậy mà giờ đây… anh phải đếm…

12/10/200x

1 Ngày thật đặc biệt 1 ngày mà cách đây 2 năm trước em quyết định để anh đưa đón em đi học hằng ngày, ngày mà em cho anh được làm bạn trai của em. Anh dậy thật sớm để đi làm đến công ty với 1 tâm trạng vui vẻ và đến trưa anh lại gọi cho em vẫn nghe 1 câu nói lạnh lùng: "Số máy quí khách vừa gọi…" nhưng ko sao anh quen rồi trưa nào anh chả nghe như thế chiều này anh sẽ đến nhà em. Buổi chiều anh ôm bó hoa hồng đến trước cửa nhà em. Cửa vẫn khóa. Anh đừng đợi vậy. Và rồi vẫn phải thất vọng để bó hoa lại trước nhà em.

Anh vẫn đếm… 86 ngày…

20/10/200x

Hôm nay là ngày sinh nhật của anh. Anh nhớ những món quà sinh nhật của em tặng anh. Cái ly thủy tinh màu đen này vì anh thích màu đen và cả con gấu bông nữa. Em nói: "Tặng gấu bông cho anh nữ tính hơn đàn ông con trai gì đâu mà suốt ngày chơi súng đạn" Ha ha em thật là… còn cái đồng hồ. "đeo đồng hồ rùi nhá, có trễ hẹn thì chết với chị" những món quà còn đây em còn bắt anh đếm đến bao giờ… sinh nhật ko em… ko sinh nhật…

…Đã 94 ngày…

…26/10/200x

Thời gian đối với anh càng nặng nề. Anh nhớ day dứt. Anh đang ngồi tại Hi-end ngồi nghe nhạc ngồi tĩnh lặng 1 mình. Tại sao em lại phải ra đi? Tại sao anh lại để em ra đi? Giữa chúng ta đang rất hạnh phúc cơ mà? Chúng ta còn có nhiều dự tính cho tương lai của hai chúng ta. Em đâu rồi? tại sao ko quay lại và nói với anh 1 lời…

Anh đếm…

… đúng 100 ngày rồi…

…em đây, em vẫn bên cạnh anh đây… anh hãy chờ em anh nhé và rồi chúng ta sẽ gặp lại nhau…

…Anh nhớ em…

…Vâng em cũng nhớ anh… …

12/11/200x

Hôm nay là chủ nhật, anh vẫn thường mua cho em 1 cành hồng vào mỗi chiều chủ nhật như thế. Anh lên chung cư và ngồi trước cửa nhà em đợi em biết đâu em sẽ quay về nhưng sao trong anh vẫn ẩn chứa nỗi thất vọng. Chủ nhật nào anh cũng ngồi trước cửa nhà em tới tối và anh sẽ về và đếm…

Ngày thứ…117 rồi…

….

…24/12/200x…

Hôm nay là Noel anh lại lủi thủi đón Noel 1 mình. Em còn nhớ cây thông mà năm kia anh và em cùng mua ko? Anh vẫn đặt nó giữa nhà ngay cạnh phòng khách chỗ em thích nhất ấy anh cũng ra đi mua những quả châu và trang trí nó những ngày hôm trước những quả châu màu đỏ và bạc như em thích và những cây kẹo dễ thương. Nằm trong phòng và nghe "Ave maria" bài hát em thích nghe nhất. Em giờ đang ở đâu nơi đó có lạnh lắm ko? có tuyết trắng ko. Chúng ta sẽ đi sapa em nhé! chúng ta sẽ thấy tuyết trắng… chúng ta sẽ bên nhau…

… ngày thứ 159…

31/12/200x

Hôm nay là cuối năm em nhỉ, Giá như tối nay anh sẽ cùng em đi bộ và ăn kem như năm ngoái nhỉ? dẫu biết giờ ko có em? Người hỡi… em cho anh 1 lý do. Anh ko mún chờ đợi nữa… 12h tin nhắn của anh như chìm vào hư vô, những cuộc gọi anh… tất cả đều bất định… anh vẫn tin em… anh sẽ gặp được em… và anh sẽ đếm…

…ngày thứ 166…

….Anh đừng buồn nhé anh yêu! Em đây….

14/2/200x+1

Valentine! đã đặt chocolate hình trái tim 1 bên là tên của anh 1 bên là tên của em và 1 thanh chocolate dâu cho em anh vẫn nhớ là em thích ăn chocolate dâu. Anh đến trước nhà em với 1 bông hồng ko gói 1 là thư anh đã viết trên giấy hồng và hộp chocolate. Anh ngồi đó cho đến rất khuya để đợi em về anh rất vui…

Em còn nhớ năm ngoái em tặng anh món quà j ko? Đó là 2 cái muỗng gỗ cột nơ đỏ có khắc tên em và anh. Em bảo anh rằng: "Khi người con gái tặng muỗng cho chàng trai có nghĩa là cô gái ấy muốn chăm sóc cho chàng trai ấy suốt đời. Em sẽ giữ 1 cái anh 1 cái chúng là 1 cặp như anh và em vậy".

12h đêm đó em gọi điện cho anh chỉ để hát cho anh nghe bài "Lover's concerto"

Anh yêu em!

Ngày thứ…211…

8/3/200x+1

Hôm nay sẽ là 1 bó hồng thật lớn với cho em và 1 cái bánh sinh nhật thật to. Con gái mà sinh vào ngày 8/3 thì thật là vui, vừa được bông vừa có quà. Em lại chun mũi bảo rằng "Như vậy là lỗ rồi anh yêu! Người ta vừa có 8/3 vừa có sinh nhật còn em chỉ có sinh nhật thôi. Anh khôn quá đi!". Ừhm!! Sợi dây chuyền hình trái tim, 1 bó hồng ,1 cái bánh sinh nhật to mà sáng nay anh đã chuẩn bị và 1 bữa tiệc nho nhỏ chỉ với 2 đứa tại nhà hàng em thích… nhưng anh chợt nhận ra chỉ có mình anh bơ vơ nơi này, lặng lẽ ra về anh lại đếm… đếm… 233 ngày…

24/4/200x+1

Anh bị mất việc rồi em ah. Từ sau tai nạn mọi việc với anh dường như đã thay đổi. Anh luôn bị khiển trách vì lơ đễnh trong công việc ,anh cứ như người mất hồn. Mẹ rất lo lắng cho anh nhưng anh có sao đâu anh vẫn đang khỏe mạnh đấy thôi. Mọi người cứ nói là anh có vấn đề jì cứ lẩm bẩm một mình. Họ đâu biết rằng anh đang nói chuyện với em, anh đang rất hạnh phúc trong thế giới chỉ có anh với em. Anh vẫn đợi em từng giờ… đợi em từng ngày… Đợi đến khi… và anh đếm…

….đã 280 ngày và gần tới ngày… anh sẽ gặp lại em…

21/5/200x

Bố đã trở lại VN. Mẹ nói anh bị tâm thần và bố quyết định mời bác sĩ tâm lý về nhà điều trị. Anh rất tức giận vì điều đó anh nói là anh ko bị gì hết, hãy để cho anh 1 mình với em! Tên bác sĩ bảo rằng anh bị chứng tâm thần phân liệt, rất có thể là biến chứng sau vụ tai nạn. Mọi người còn nói em mất rồi! Thật khủng khiếp! Anh căm ghét mọi người anh căm hận cái thế giới này. Tại sao họ dám nói em như vậy. Em chỉ xa anh một thời gian thôi, đúng ko? Anh hứa với em là anh sẽ đếm ,khi nào đếm xong em sẽ quay về với anh…

…307 ngày… Anh nhớ em nhiều…

3/6/200x+1

Anh chán nản tất cả mọi người, cả tháng nay anh chỉ ở trong phòng và ngắm em thôi. Mọi người trên thế giới này điên hết rồi. E hãy về với anh về bên anh… Anh cảm nhận được em đang rất gần anh… em đang bên cạnh anh đúng ko? Em đang ở bên cạnh anh… sắp tới ngày em về bên anh… Lúc đó anh sẽ đàn cho em nghe… biết em thích lắm… bản "Ode to Joy" của Beethoven nha… bản nhạc của cuộc sống…

…320 ngày…

15/7/200x+1

Mấy hôm nay anh vui lắm! Sắp lại được gặp em rồi. Anh đã chuẩn bị mọi thứ này nhé. Hôm nay chủ nhật, biết em thích bông hồng anh mua rất nhiều chậu hồng để trong phòng anh nè, tới 12 chậu lận đó anh để khắp phòng anh. Mẹ đem những chậu hồng này ra ngoài ban công nhưng anh ko đồng ý. Phải để trong phòng này thì mới đẹp, đúng ko em? Ah, anh còn chuẩn bị rất nhiều nến nữa đến ngày đó anh sẽ thắp nến đợi em.

Hôm nay là ngày thứ…362… tất cả thật đẹp!

18/7/200x+1

Đã 3 ngày nay anh tự giam mình trong phòng anh. Căn phòng đầy hoa những cành hồng rực rỡ đang mỉm cười với anh đây! Anh đã thắp tất cả những ngọn nến cho chúng ta. Anh đang nằm trên chiếc giường và anh thấy em. Em ôm chầm lấy anh, ôm chặt bờ vai anh. Em đã trở về anh biết mà, em sẽ ko lừa dối anh đâu, em đã ở đây bên cạnh anh… Chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau em ha… Anh từ từ nhắm mắt lại…

Hôm nay là ngày thứ…

365…

Anh và em sẽ mãi mãi trong hạnh phúc…

Em yêu của anh!

A đến bên e! Đừng xa a nữa e nha!

————-

Ngày 18/7/200x ( 1 năm trước )

Báo đưa tin vào lúc 23h00 1 chiếc xe ô tô mang biển số 29Z-… trong lúc xuống dốc Thăng Long đã lao thẳng vào thành cầu. Theo lời 1 nhân chứng trực tiếp chứng kiến toàn bộ sự việc thì cô gái đã đẩy chàng trai đang cầm lái ra khỏi xe trước khi xe lao vào thành cầu. Vụ tai nạn đã làm cho cô gái chết tại chỗ, chàng trai bị thương nặng và chiếc xe bị hỏng hoàn toàn. Nguyên nhân vụ tai nạn được làm rõ là do xe bị hỏng bộ phận bơm dầu phanh xe, kết quả khám nghiệm xe cho thấy đèn báo dầu phanh xe đã bị hỏng…

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *