Nhỏ nhất… Lớn nhất…

Tương truyền vào thế kỷ XIV, một nghệ nhân tranh kính nổi tiếng của Ý được mời sang Pháp làm một bức tranh lớn trên một trong những cửa sổ của tòa gìáo đường Chartres (Pháp). Tòa giáo đường này vốn nổi tiếng với những bức tranh kính được thực hiện vào thế kỷ XII-XIII, thời hoàng kim của bộ môn nghệ thuật trang trí này tại châu Âu… …

Continue reading “Nhỏ nhất… Lớn nhất…”

Giờ bình yên

Một ngày có một giờ ta gọi là giờ bình yên. Giờ mà quanh ta, nhịp sống vẫn diễn ra rộn rã nhưng trong lòng đã mất chỗ cho cuộc bon chen. Giờ mà bên tai vẫn còn âm ỉ không ngừng tiếng guồng quay công việc nhưng trái tim đã bắt đầu khao khát những nhỏ bé, giản đơn… …

Continue reading “Giờ bình yên”

Cho ngày hôm nay

Có hai ngày trong tuần chúng ta không nên lo lắng.

Một ngày là ngày hôm qua, với những sai lầm, những âu lo, những tội lỗi, những thiếu sót ngớ ngẩn, sự nhức nhối và những nỗi đau. Ngày hôm qua đã đi qua. Mọi tiền bạc trên đời này cũng không thể đem ngày hôm qua quay trở lại. Chúng ta không thể hủy bỏ một hành động mà chúng ta đã làm cũng như không thể nào xóa đi một ngôn từ mà chúng ta đã thốt ra. Ngày hôm qua cũng đã đi xa rồi.

Còn một ngày nữa mà chúng ta cũng không nên lo lắng, đó là ngày mai với những kẻ thù quá quắt, gánh nặng cuộc sống, những hứa hẹn tràn trề hi vọng mà việc thực hiện thì tồi tệ. Mặt trời của ngày mai sẽ mọc lên hoặc là chói lọi hoặc là khuất sau một đám mây, nhưng dù gì thì nó vẫn sẽ mọc lên. Và ngay trước khi nó mọc lên vào ngày mai chúng ta vẫn chẳng có mối đe dọa nào, bởi lẽ nó vẫn chưa được sinh ra cơ mà.

Vì vậy, chỉ còn một ngày duy nhất – ngày hôm nay – Bất cứ ai đều phải đấu tranh để sống dù chỉ một ngày. Thật ra chẳng phải những gì trải qua ngày hôm nay khiến chúng ta lo lắng, mà đó chính là sự hối tiếc về những gì đã xảy ra ngày hôm qua và những lo sợ về những gì ngày mai có thể đem đến… …

Continue reading “Cho ngày hôm nay”

Ô Long Viện – Ko xem hơi phí!

Chẳng biết giới thiệu truyện này kiểu gì, chỉ biết tóm lại là truyện hài, rất hài, ngang ngửa chú Thoòng hồi xưa, demo vài tấm hình cho mọi người ngâm cứu zậy 😀

Truyện xoay quanh ngôi chùa Ô Long Viện (gọi là Thiền Viện Ô Long chứ nhỉ). Tuyến nhân vật rất đa dạng, có gần 1 trăm nhân vật, mỗi người mang một tính cách và đẳng cấp "khùng" khác nhau. Truyện bắt được nhiều yếu tố, điển tích, tích, thuyết cổ xưa và phiều tình tiết hiện đại. Thỉnh thoảng 1 vài truyện cười mang tính triết lý và độ cao thâm sâu sắc.

Continue reading “Ô Long Viện – Ko xem hơi phí!”

Những điều không làm nên cuộc sống

Đừng đánh thấp giá trị của mình bằng cách so sánh mình với người khác,
Bởi vì mọi người đều khác nhau, đều có một đặc tính cá biệt.

Đừng đặt mục tiêu của mình dựa vào những gì mà người khác cho là quan trọng,
Chỉ có bạn mới biết được những gì quan trọng nhất cho chính mình… …

Continue reading “Những điều không làm nên cuộc sống”

Phần quan trọng nhất…

"Phần quan trọng nhất trong cơ thể của mỗi chúng ta là gì?". Đó là câu hỏi mà mẹ đã hỏi tôi lâu lắm rồi, và cũng đã nhiều lần lắm tôi chưa tìm được một lời giải thích xác đáng để thuyết phục được mẹ.

Khi còn bé, tôi cho rằng đôi tai là quan trọng nhất vì chúng thật sự cần thiết để tôi lắng nghe tiếng giảng bài của thầy giáo và những âm thanh chung quanh mình… …

Continue reading “Phần quan trọng nhất…”