Café, yêu và sống…

Để có được 1 ly café ngon – người pha đòi hỏi phải có 1 kiến thức rộng rãi. Để có 1 tình yêu thật sự đẹp, ko thể ko đòi hỏi những sự vun vén của cả hai. Yêu như thế nào, cư xử và cách quan tâm ra sao, bên ly café cuộc sống đã nói lên rất nhiều. Thôi thì hãy để 1 sáng đẹp trời, qua nhà đón người mà mình yêu mến. Nhẹ nhàng ăn sáng, rồi nhẹ nhàng thưởng thức 1 ly café thật đậm đà và tươi mới. Ko mùi khét, ko vị đắng và chẳng còn loãng nhạt… Từ từ uống, từ từ thưởng thức… …

Continue reading “Café, yêu và sống…”

Người đàn ông không nói

Ngày nào cũng vậy, sáng, trưa, chiều, tối và có khi là đêm cô bưng cà phê cho gã đàn ông có chiếc xe cổ cũ kỹ màu trắng nhợt. Hầu như gã ko nói gì mà thật ra, gã có đi cùng ai bao giờ đâu mà nghe thấy nói. Duy nhất những câu mà cô nghe thấy bấy lâu từ cái miệng cắn thuốc lá của gã: "1 ly đen đá ngọt, ko bọt" – "tính tiền"… Hai câu ấy có lẽ ko cần nói vì gã đã là khách quen quán này rồi. Gã cũng chỉ ngồi duy nhất trong 1 góc quán, nơi gần lối đi ra toilet.

Có hôm gã đến từ lúc quán chưa mở, thấy gã đứng dưới lòng đường trước cửa và hút thuốc bình thản như ko còn việc gì để làm, cô lại quýnh quáng pha cafe cho gã. Những lúc ấy cô chỉ lo pha vội làm phật ý gã, nhưng có thấy gã chê hay khen cafe ở quán này bao giờ đâu. Nhiều khi gã ngồi từ đầu chiều cho đến khi quán đóng cửa mới chịu đứng lên, cũng chỉ duy nhất 1 ly cafe ko hơn, ngoại trừ việc hút thuốc lá thì cả đống tàn và tóp thuốc… …

Continue reading “Người đàn ông không nói”

Mục đích cuối cùng của cuộc sống là hạnh phúc!

Có người nói rằng: 1 ngày vui là có được 1 ngày, 1 ngày buồn là mất đi 1 ngày. Có những người sống đến trên 80, 90 tuổi mà vẫn cảm thấy sao cuộc đời của mình ngắn ngủi quá, có ít niềm vui quá! Có những người chỉ mới sống được 50, 60 tuổi mà lại cảm thấy mình thật hạnh phúc, sống trên đời như thế là đủ, ko cảm thấy hối tiếc cuộc sống đã qua và những chuỗi ngày tiếp theo lại là những chuỗi ngày hạnh phúc!

Vậy có nghĩa là mục đích cuối cùng của cuộc sống này là tạo niềm vui, là sống thật hạnh phúc từng ngày. Và cuộc đời dài hay ngắn ko phụ thuộc vào thời gian ta tồn tại trên cõi đời này mà phụ thuộc vào những ngày hạnh phúc ta tích góp được. …

Continue reading “Mục đích cuối cùng của cuộc sống là hạnh phúc!”

Đắc nhân tâm

…Nguyên tắc 5: Mỉm cười.

Đừng quên mỉm cười trong cuộc sống. Nụ cười của bạn mang lại hạnh phúc cho những người xung quanh và do đó cũng mang lại hạnh phúc cho chính bản thân bạn.

Nụ cười ko chỉ làm giàu người nhận mà cả người cho.

Nụ cười xuất hiện trong nháy mắt nhưng có thể để lại dấu ấn suốt đời.

Hãy mỉm cười với nhau — dù đó là người bạn chưa quen biết. Nụ cười ấy sẽ soi chiếu đến những góc khuất của tâm hồn và làm bừng sáng cả những nơi tăm tối nhất.

…. vì ko ai cần 1 nụ cười nhiều bằng người đã ko còn 1 nụ cười nào nữa để cho đi!… …

Continue reading “Đắc nhân tâm”

Những tản mạn về tình yêu…

Sẽ rất đau đớn khi bạn yêu 1 người nào đó mà ko được đáp lại. Nhưng còn đau đớn hơn khi bạn yêu 1 ai đó mà ko đủ dũng cảm để nói cho người đó biết bạn đã yêu như thế nào…

Trao cho ai đó cả con tim mình ko bao giờ là 1 sự đảm bảo rằng họ cũng yêu bạn, đừng chờ đợi điều ngược lại. Hãy để tình yêu lớn dần trong tim họ, nhưng nếu điều đó ko xảy ra thì hãy hài lòng vì ít ra nó cũng đã lớn lên trong bạn… …

Continue reading “Những tản mạn về tình yêu…”

4 quy tắc tâm linh của người Ấn Độ

1. Quy tắc đầu tiên: "Bất cứ người nào bạn gặp cũng đúng là người mà bạn cần gặp cả."

Điều này có nghĩa rằng ko ai xuất hiện trong cuộc đời chúng ta 1 cách tình cờ cả. Mỗi người xung quanh chúng ta, bất cứ ai chúng ta giao lưu, đều đại diện cho 1 điều gì đó, có thể là để dạy chúng ta điều gì đó hoặc giúp chúng ta cải thiện tình hình hiện tại… …

Continue reading “4 quy tắc tâm linh của người Ấn Độ”

Chủ động

Vì để ý, nên chủ động!
Ko liên lạc chỉ vì nghĩ bản thân là người dư thừa!

Nếu có một người con trai/con gái
Ko màng đến bản thân mình để chủ động liên lạc với bạn!
Gọi điện thoại, nhắn tin,

Một lần, hai lần, ba lần… …

Continue reading “Chủ động”

Hãy tránh nhìn về quá vãng

Vì sao những người trẻ hay hụt hẫng, mất quân bình? Ấy là bởi họ hay ngoái nhìn quá khứ.

Quá khứ của những người trẻ thì mỏng (tất nhiên rồi, càng trẻ thì càng ít quá khứ), thế mà họ cứ thích ngoái trông, họ tưởng rằng có thể rút ra từ đấy những bài học.

Họ nhầm.

Chỉ những người từng trải, nhiều tuổi mới nên hồi tưởng quá vãng. Họ đã (nhờ Trời) vượt qua các chặng, các mốc quan trọng và nhờ vậy, cái nhìn của họ bình thản và trong trẻo. Người trẻ tuổi nhìn quá khứ bao giờ cũng bị ám ảnh, nhìn ko đúng bản chất, nhìn như qua 1 màn sương, 1 lớp kính dị dạng. Nhìn, nếu ko bằng tâm trong sáng và vô tư, thì ko những hồi ức ko giúp gì cho hiện tại, ko đem lại bài học nào tốt lành, mà còn làm cho hiện tại chao đảo. Mất cân bằng từ đó mà ra… …

Continue reading “Hãy tránh nhìn về quá vãng”