Nơi chúng ta cần sống

…Chúng ta sẽ bỏ qua rất nhiều điều trong cuộc sống nếu chỉ sống bằng quá khứ. Quá khứ để chúng ta học hỏi nhưng ta phải sống ở phút giây hiện tại.

Chúng ta cũng sẽ bỏ qua nhiều điều trong cuộc sống nếu chúng ta chỉ sống bằng ảo tưởng ở tương lai. Tương lai để cho ta hoạch định, để ta hướng về nhưng đừng mãi quẩn quanh ở đó.

Chúng ta chỉ nhận được những điều kỳ diệu của cuộc sống nếu chúng ta sống trong hiện tại.

Hiện tại chính là nơi để ta rút kinh nghiệm từ quá khứ, thực hiện ước mơ để tiến bước đến tương lai. Và chúng ta sẽ có được nhiều niềm vui hơn trên đường đời khi sống ở đúng nơi mà chúng ta cần sống! …

Continue reading “Nơi chúng ta cần sống”

Cà phê và Tình yêu

Cà phê đôi lúc thật đắng, đôi khi cũng thật ngọt, nhưng điều quan trọng là bạn đang uống với ai…

Cà phê cũng tựa như socola mà người ta hay tặng nhau trong ngày Valentine vậy, đắng và ngọt, tạo nên hương vị đặc biệt của tình yêu… Yêu là nuôi dưỡng tách cà phê kia, là làm cho 2 hương vị ấy luôn hòa quyện để tạo nên một tình yêu thật sự "ngon miệng"…

Đâu phải chỉ có mỗi cà phê để uống… chẳng lẽ chỉ vì thích cà phê mà tự áp đặt mình quá sao? Vị đắng cà phê khiến người ta phải nhăn mặt đi, nhưng sau đó vẫn mỉm cười với cái dư vị ngòn ngọt và thơm thơm của nó đấy thôi… …

Continue reading “Cà phê và Tình yêu”

Không bao giờ là quá muộn

Mỗi người chúng ta không ai là hoàn hảo cả. Ít nhất một lần thất bại. Đâu đó vài lần hối tiếc. Và sau những khó khăn bạn trải qua, câu nói bạn thường tự nói với bản thân mình chính là "Giá như …". Lúc nào cũng như thế. Mãi luôn là như thế. Vào thời khắc bạn ao ước điều nhỏ nhoi đó cũng chính là lúc bạn cảm thấy đã quá muộn để quay trở lại thời điểm ban đầu.

Nhưng nếu có cơ hội quay lại, liệu rằng bạn có đủ cố gắng để bước đến thành công. Vì lúc đó một ý nghĩ khác lại bắt đầu len lỏi trong tâm trí bạn "Nếu lần này không được sẽ còn có lần sau, mình sẽ quay trở lại". Và có lẽ đây cũng chính là lý do mà thời gian không cho ai một đặc quyền quay trở lại quá khứ. Thời gian cuốn bạn đi cùng đến tương lai và chỉ cho phép bạn nhìn lại những sai lầm, những thất bại để lấy động lực bước đi mãi trên chặng đường dài và xa, chưa biết đâu là điểm dừng chân cuối cùng… …

Continue reading “Không bao giờ là quá muộn”

Bài học

1 buổi chiều, trong vườn, cô bé hỏi bà:
– Bà ơi, bà sẽ sống đến bao giờ?
Bà cảm thấy thật khó trả lời. Mà có lẽ cô bé còn quá ít tuổi để có thể nghe giải thích về vấn đề này. Tốt nhất là nên dạy cô bé 1 bài học về lòng tin. Nên bà đáp:
– Mãi mãi!

Chắc chắn là 1 đứa trẻ cũng biết rằng ko ai sống mãi mãi. Nhưng cô bé ko nói gì, tiếp tục nhặt cỏ xung quanh.
Việc cô bé ko nói gì đã cho bà biết là cô bé ko thật sự chấp nhận câu trả lời, nhưng vì lễ phép nên ko hỏi tiếp mà thôi.
– Này, sao cháu ko nói gì nữa? – Bà hỏi.
– Nói về cái gì ạ?
– Bà nói bà sẽ sống mãi mãi, chẳng lẽ cháu nghĩ điều đó là có thể à?
– Nếu bà nói thế thì cháu tin là có thể – Cô bé cười.
Nhưng bà lại muốn nói dùng chuyện "sống mãi mãi" để dạy cô bé về cuộc đời, nên bà nói tiếp:
– Những người tốt sẽ sống mãi mãi.

Cô bé dừng tay nhặt cỏ, quay sang bà, mắt tròn xoe có vẻ hết sức ngạc nhiên.
– Bà ơi, thế mà từ trước đến nay cháu ko biết…
– Chuyện gì vậy?
– Thế ra ông và những người khác trong gia đình mà chúng ta vẫn tới thăm ở nghĩa trang đều là người xấu cả ạ? Ôi… gia đình chúng ta kiểu gì vậy?…
Im lặng.

Bài học chấm dứt. Và người học là bà. …

Continue reading “Bài học”

Vì sao bút chì có tẩy?

Có người hỏi: vì sao bút chì có tẩy? Chẳng phải câu trả lời
đã quá rõ ràng rồi sao: để xóa đi những chữ viết sai, viết chưa đẹp hoặc để xóa hoàn toàn 1 đoạn văn nào đó!

Vậy có bao giờ bạn tự hỏi mình: phải chăng trong cuộc sống này, chúng ta cũng cần có 1 cục tẩy cho riêng mình? Để xóa đi những sai lầm của người khác và của chính bản thân ta! …

Continue reading “Vì sao bút chì có tẩy?”

Nghệ thuật tha thứ

1 người cứ luôn luôn bị tỉnh dậy vào buổi đêm, vì 1 giấc mơ cứ lặp đi lặp lại. Anh ta thấy mình bơi trong 1 cái hồ, bơi giỏi như 1 vận động viên.

Tuy nhiên, cái hồ rất rộng mà chân tay anh ta thì mỏi, anh ta khó lòng bơi tới được bờ. Bỗng nhiên, cha anh ta bơi thuyền đến gần, đưa tay ra, bảo anh ta bám lấy. Anh ta nhớ lại hồi nhỏ thường bị bố mắng mỏ, thậm chí đánh đòn, nên mỉm cười khô khan và nói: "Cảm ơn bố, cứ kệ con!".

Anh ta bơi tiếp, cố hết sức hướng về phía bờ. Rồi anh ta nhìn thấy 1 người khác bơi thuyền lại gần. Ðó là cô em gái. Cô em gái quăng 1 chiếc phao về phía anh ta và bảo: "Anh dùng phao đi!". Nhưng nhớ lại rất nhiều lần cô em gái hỗn hào ương bướng cãi lời mình, anh ta lắc đầu và xua tay…

"Bạn ko phải là người hoàn hảo, nên bạn cũng có những sai lầm. Nếu bạn tha thứ những sai lầm của người khác đối với bạn, bạn cũng sẽ được những người khác tha thứ những sai lầm của bạn"

Continue reading “Nghệ thuật tha thứ”